Gởi cháu Đinh Phương Thảo, ái nữ thầy giáo Đinh Đăng Định

Nguyễn Nhơn (Danlambao) -  "Hởi ai, ai đứng bên lề Nhặc dùm viên sỏi gồ ghề bước chân"(*)

"Nó" không phải là viên sỏi
Nó là tảng đá ngăn đường
Con đường tiến của Dân tộc
Vì Đại nghĩa Dân tộc
Không một ai được phép "đứng bên lề". Tất cả mỗi người một bàn tay
"Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao"
Ơn Đất nước, nghĩa đồng bào
Hãy hiệp nhau cùng toan liệu Rồi cũng có một ngày
Toàn dân vùng lên diệt xong loài nghịch tặc
Đưa Nước nhà qua cơn lầm than
Than khóc, van xin không ích gì
Mà còn làm cho bọn cọng sản khinh khi. "Đường đi không khó vì ngăn sông cách núi
Mà khó vì lòng người ngại núi e sông"
Một trận Mỹ Yên, Nghệ An
Chỉ một ngàn dân làng đoàn kết
Vây bắt tên xã trưởng ngụy quyền Nó phải ký giấy cam kết thả người
Đó là tấm gương tranh đấu lớn
Báo hiệu ngày tàn bạo quyền cọng sản
Chúng hiện đang hoãng loạn
Tổ chức tập trận khắp nơi kể cả Hà Nội Trụ sở huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh
Đã phải dựng "giả sơn" che chắn cổng vào
Đề phòng dân ném tạc đạn hoặc xông vào
Ngày cọng sản sụp đổ không còn xa
Không cần van xin lũ đầu trâu mặt ngựa thả người
"Sinh ký, tử qui" sống gởi thác về
Vì nghĩa lớn Dân tộc "Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao"!


Nguyễn Nhơn danlambaovn.blogspot.com

_______________________________________

Ghi chú:

(*) Thơ H Nguyen

Lời hiếu nữ Đinh Phương Thảo: Nhìn bố bơ vơ trên giường bệnh, mà lòng con xót xa. Nếu bảo con làm gì đó để đánh đổi lấy tự do cho bố, con cũng sẵn lòng làm. Chỉ mong sao bố được chữa bệnh đến nơi đến chốn, được mẹ và các con chăm sóc hàng ngày. Cuộc sống của con là do bố mẹ tạo ra, vậy mà ngày con trưởng thành, bố không kịp nhìn thấy – mới chỉ nghĩ đến đó thôi là ruột con như có ai đó xát muối vào rồi. Xin hãy đừng để có thêm một người Tù Nhân Lương Tâm nào phải chịu cảnh như người tù Bùi Đăng Thủy, Trương Văn Sương, Nguyễn Văn Trại nữa. Xin hãy nhân đạo mà thả tự do cho bố tôi và tất cả các Tù Nhân Lương Tâm trên đất nước đau khổ này.

Source: Dân Làm Báo

© 2016 About Us | Terms & Conditions