Nhận xét về sự việc của Trịnh Xuân Thanh, nếu xảy ra như tin đồn

Nguyễn Dư (Danlambao) - Một điều khẳng định Trịnh Xuân Thanh là một tội đồ; là một kẻ ăn cắp của cải của người dân Việt Nam. Và tất cả các đảng viên có chức có quyền tham nhũng từ khi họ giành quyền lãnh đạo quốc gia cho đến nay, tên nào tham nhũng, cắt xén tài nguyên, tiền của quốc gia cho cá nhân thì cũng đều là tội đồ vì đó là tiền của chung mọi người dân mà ra cả. 
Đọc trên báo mạng, thấy người ta đồn rằng Trịnh Xuân Thanh sắp được CSVN "trao trả" trở lại cho phía Đức. Nếu tin này là chính xác, thì vấn đề người ta cũng có thể đặt ra, là tại làm sao CSVN "liều mạng" đi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh mà bây giờ đi trao lại cho phía Đức một cách dễ dàng như thế? Có phải chăng là họ không tiên đoán được mức độ nghiêm trọng của sự việc?! 
Cộng với trường hợp của LS Nguyễn Văn Đài và cô Lê Thu Hà vừa được chính quyền Đức "bốc" ra khỏi nhà tù cộng sản; hai vấn đề này xâu chuỗi lại làm cho người ta liên tưởng đến sự nhún nhường của Hà Nội và chính sách nhân đạo của người Đức. Mà tại sao họ lại nhún nhường? Có phải chăng vì quyền lợi của chế độ?! 
Chuyện của luật sư Nguyễn Văn Đài và cô Lê Thu Hà thì rõ ràng đúng là trường hợp chính quyền Đức bênh vực, thuộc về nhân đạo. Bởi lẽ, trước đây họ đã vinh danh Nguyễn Văn Đài về sự đấu tranh của anh cho dân chủ, nhân quyền tại VN rồi; còn trường hợp Trịnh Xuân Thanh, nếu được trở lại Đức có thể là thuộc vấn đề khác. Ở đời, thường cái gì cũng có mặt trái của nó! 
Cộng sản dám mạo hiểm đến một quốc gia phải nói là có kỷ cương và luật pháp khắt khe thuộc đứng hàng đầu thế giới để giở trò đê hèn bắt cóc người, bây giờ lại đi trao trả một tội đồ mà quyền giám sát họ đang nắm trong tay (!). Sức ép nào buộc họ phải đi đến hành động "trao trả" này (ở đây không bàn đến trường hợp trong khối Châu Âu)? 
Nhìn bề ngoài có vẻ là phía CSVN đang muốn chuộc lỗi với chính quyền Đức trong việc họ vi phạm luật an ninh quốc gia của người ta. Bây giờ dù cho Trịnh Xuân Thanh có tù chung thân hay tử hình thì đối với phía CSVN không còn quan trọng nữa. Bởi lẽ, họ đã đạt mục đích trong việc khai thác Trịnh Xuân Thanh, lấy lại được một số tiền, lôi ra thêm một mớ dây nhợ tham nhũng khác. Quả chanh lúc này chỉ còn lại cái xác! Đổi lại cái giá mà họ phải trả là mối bang giao bị sứt mẻ phần nào; và bây giờ phải chịu thêm sự nhún nhường, cũng có thể tạm gọi là xứng đáng. 
Một kẻ tham nhũng như Trịnh Xuân Thanh thì theo luật VN đáng lý ra phải bị tử hình, nhưng vì "ra đầu thú, thành thật khai báo, hợp tác" và nhất là "thành khẩn nhận tội", xin chúa đảng - chứa chấp cái lũ trộm cướp (trong đó có hắn), ăn chặn tiền của quốc gia - tha thứ, cho nên mức án còn lại chỉ là chung thân; rồi bây giờ lại được "phóng thích", đoàn tụ. Là tại làm sao lại kỳ cục, thoát tội một cách dễ dàng như vậy sao? 
Chính quyền Đức buộc phải làm rõ trong vấn để Trịnh Xuân Thanh: lý do thứ nhất, họ là kẻ "bề trên" cần phải lấy lại danh dự quốc gia, không thể để một đất nước thấp kém hơn mình và các nước lân bang coi thường; thứ hai là vì họ sẽ không yên đối với sức ép của ngành tư pháp, phải chịu trách nhiệm cáo buộc từ phía luật sư của Trịnh Xuân Thanh trong vấn đề an ninh quốc gia. Với một người có tiền, có đủ khả năng lưu trú dài hạng trong khách sạn như Trịnh Xuân Thanh thì tiền trọn gói ký giao ước của hắn với luật sư để bào chữa không phải là nhỏ. Nếu sự việc tranh tụng, can thiệp có tác dụng hợp lý trong vụ án, thì bà luật sư trúng mánh lớn. 
Nói về Trịnh Xuân Thanh, nếu như tin đồn được sang Đức trở lại, thì chính quyền Đức có dễ dàng "dám" đứng ra chứa chấp trên xứ sở họ? Chắc chắn là không, bởi lẽ nếu chuyện đó xảy ra, họ sẽ trở thành đồng phạm trong vụ án tham nhũng. Cái tội đồng phạm với kẻ tham nhũng thì bất kỳ một công dân hay tổ chức nào ở trên bất cứ một quốc gia nào cũng không ai dám "liều mạng" gánh vác tai tiếng về phần mình. 
Thế thì mục đích ở đằng sau của hai nhà nước đã bàn bạc là những gì? 
Có phải chăng là nhà chức trách Đức muốn bài trừ tệ nạn rửa tiền của những người sống trên xứ sở họ, lôi ra nhiều kẻ có liên quan trong số tiền mà Trịnh Xuân Thanh đã cất giấu bằng nhiều cách. Và biết đâu chừng, CSVN sẽ lấy lại được số tiền bất hợp pháp đó chăng? 
Thoát khỏi nhà tù cộng sản được ngày nào đối với một người lãnh án chung thân thì cũng đã là "hạnh phúc" lắm rồi. Cho nên mới có cái chuyện Trịnh Xuân Thanh và thằng con được người ta mớm lời, vội vàng rút đơn kháng án trong phiên tòa phúc thẩm. Nhưng liệu cái tội tham nhũng ở VN có bị hai bên thỏa thuận, có sự đồng ý từ phía Đức cho dẫn độ đúng theo trình tự thủ tục hay không thì hãy chờ xem. Cũng có thể, phía Việt Nam không cần thiết phải nuôi thêm một người tù chung thân để tốn cơm, vô tích sự; mà còn được cái tiếng gọi là nhân đạo nữa 
Còn nếu "được" thụ án ở nhà tù của Đức theo luật định, kết tội về rửa tiền; có thời hạn ở tù mà thoát tội chung thân vì tham nhũng tại Việt Nam, thì may ra còn có ngày sum họp. 
Giải quyết bằng cái kiểu cách này thì chính quyền Đức cũng đã là nhân đạo lắm rồi! 
15.06.2018
Nguyễn Dư  danlambaovn.blogspot.com

Source: Dân Làm Báo

© 2016 About Us | Terms & Conditions