BÀI THƠ cho THÁNG TƯ ĐEN






(gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam thân mến)

Năm tháng theo nhau rụng xuống đời
Tháng Tư lại đến, biển sầu khơi !
Tháng Tư này nữa là bao nhỉ
Mà vẫn xa quê, sống phận hời ???

Tóc đã phai xanh, tuổi đã chiều
Chưa ngày thanh thản, vẫn đăm chiêu
Phần thương dân tộc trong sầu tủi
Phần xót quê hương đỏ giáo điều ...

Hỡi những trái tim, những tấm lòng
Cơ trời vận nước buổi suy vong
Hãy xin gìn giữ niềm trung nghĩa
Đừng để ngàn sau hổ giống dòng

Đừng để tàn phai nét đẹp xưa
Của trang thanh sử, dẫu giao mùa
Chao ơi, từ đỏ cơn hồng thủy
Bao kẻ xuôi dòng theo gió mưa !!!

Nhìn những lòng thay, những nắng phai
Mà tim thổn thức nhịp u hoài
Mà đau mà xót niềm hưng phế
Thương bóng Loa Thành, thương Ức Trai !

Giọt lệ đôi phen đã ngỡ ngàng
Khi người đổi bến, kẻ sang ngang
Thịnh suy mới rõ đời đen trắng
Mới thấy thau kia lẫn với vàng !

Dốc thẳm, đường chênh vắng bóng người
Âm thầm chiến sĩ bước đơn côi
Con thuyền chính nghĩa, lòng son sắt
Xin chớ phong ba mãi dập vùi !

Mấy chục năm dài vẫn đợi mong
Đợi anh góp sức, chị chung lòng
Đứng lên trừ hết loài gian ác
Để trả cho tròn nợ núi sông

Rồi sẽ bình minh rực tháng Tư
Quê hương nhất định hết lao tù
Cờ Vàng tô thắm khung trời Việt
Tổ quốc vinh quang, sạch bóng thù

Ngô Minh Hằng

2008


http://www.buinhuhung.com/VawnThowNhacj/BairThowChoThangkTuwDden.htm

========================================

DÒNG TÂM HUYẾT

( Với tất cả lòng ngưỡng phục, Dòng Tâm Huyết này xin gởi về các em sinh viên học sinh tại Việt Nam, vì yêu tổ quốc, các em đã hào hùng đứng lên hiên ngang như Phù Đổng để biểu tình ở Hà Nội đòi Hoàng Sa trong tháng 12/2007.

Đồng kính gởi các đảng viên, công an và quân đội, những người bao lâu nay tận tụy hy sinh vì dân vì nước trong khi đảng lợi dụng chính lòng yêu nước ấy để lừa đảo với mục đích duy nhất là củng cố cho một chế độ phi nhân, độc tài, phản dân bán nước. )




Em thân mến, những người em Phù Đổng

Những Trưng Vương, Trần Quốc Toản, Kinh Kha

Em nổi hỏa sơn, em dâng biển sóng

Em đứng lên đòi lãnh hải, sơn hà.



Em đứng lên bằng can trường, bất khuất

Bởi quê hương nức nở tiếng căm hờn

Bởi xương máu Ông Cha nay bị mất

Em thấy đau và tuỉ nhục nào hơn !



Xin ngưỡng phục em, những người tuổi trẻ

Và mừng quê xuất hiện những anh hùng

Không chịu yếu hèn, dẫu mình nhỏ bé

Em vùng lên, ngạo nghễ dáng Quang Trung



Hình ảnh ấy là thiêng liêng thông điệp

Em gởi đi loan báo khắp địa cầu

Tuổi trẻ Việt Nam ghé vai trách nhiệm

Bởi giống nòi tổ quốc quá hờn đau.



Nhưng em bị đảng độc tài chặn bước

Bằng công an, bằng cùm sắt, nhà giam

Để che đậy những hành vi bán nước

Quần đảo Hoàng - Trường, Bản Giốc, Nam Quan !!!



Sự việc ấy hẳn vang ngàn câu hỏi

Đảng có thương dân ??? có quý sơn hà ???

Nếu yêu nước, sao đảng không chống chọi

Mà đứng nhìn Tàu chiếm đảo Hoàng Sa ?



Sự thật em ơi, Tàu không xâm chiếm

Chính đảng âm thầm cắt đất đổi trao

Lấy vũ khí đảng giết người dân Việt

Cướp miền Nam gây xương trắng, máu đào.



Phản bội toàn dân, em ơi, là đảng!

Nửa thế kỷ hơn máu ngập ba miền

Đảng dìm nước vào tối tăm sầu thảm

Ném dân lành vào đáy ngục oan khiên.



Thì em nhé, dùng trái tim , khối óc

Sáng suốt, công tâm, nhận diện quốc thù

Không cho phép bọn người kia, Việt cộng

Lừa mị như ngày kháng chiến mùa Thu !



Đất nước Việt Nam nào riêng của đảng

Mà của chung, dân tộc Việt Nam ta

Đảng dám tự quyền cắt, chia, đổi chác

Tội ấy tày trời, không thể nào tha !!



Hỡi những sinh viên, học sinh yêu nước

Tổ quốc chờ em quang phục cõi bờ

Dân tộc mong em Tiền Nhân nối bước

Lịch sử cần em xóa sạch vết nhơ ...



Hỡi những đảng viên, công an, quân đội

Bị đảng lừa vì yêu nước thương dân

Đã đến lúc vùng lên mà quật khởi

Diệt bạo quyền, chung sức dựng mùa xuân !



Đem đất nước trả về cho dân tộc

Đem huy hoàng rực rỡ trả non sông

Đem nhân bản, tự do cho nòi giống

Đem vinh quang cho con Lạc cháu Hồng !!!



Đây, chân thật, thơ tôi, dòng tâm huyết

Gởi đảng viên các cấp, gởi về em

Xin can đảm ghi vào trang sử Việt

Những tiếng lương tâm và chớ ươn hèn !




Ngô Minh Hằng


========================================================

Sẽ một buổi nắng vàng tươi sông núi

Có ta về quê cũ : Việt Nam ta!

Ta sẽ về trong vạn tiếng quân ca

Trong pháo nổ tưng bừng thay tiếng súng.



Ngày ta về, núi oai hùng dáng đứng

Biển vỡ ra, ngàn con sóng vươn mình

Gió reo cười, rừng nẩy lộc, hồi sinh

Chào đất mẹ trong ngày vui quang phục.



Ngày ta về những oan hờn áp bức

Những gông cùm tàn bạo phải tro than

Ma quỉ, hung thần từ Bắc chí Nam

Sẽ ngã gục trong một giờ đền tội .



Ngày ta về đời không còn bóng tối

Cây Việt Nam bừng nở nụ Nhân Quyền

Bởi lời thề sông Hoá mãi còn thiêng

Dưới kiếm báu của anh hùng Hưng Đạo.



Ngày ta về, muôn lòng chung hoài bảo

Toàn dân ta mong đợi, vỗ tay mừng

Có mẹ già chân mỏi, gánh oằn lưng

Cười rạng rỡ mừng con, bờ mắt ướt.



Ngày ta về, Hoàng Sa triền sóng cuộn

Đòi phân minh lãnh hải, nghiệp sơn hà

Đòi Nam Quan, Bản Giốc của dân ta

Phải lấy lại vẹn toàn, không sứt mẻ !




Ngô Minh Hằng

© 2016 About Us | Terms & Conditions