SẮC THÁI DÒNG ĐỜI


SẮC THÁI DÒNG ĐỜI   Thưở học trò, ta làm thơ mực tím Ca tụng đất trời, tình nghĩa mẹ cha Hồn thản nhiên như cây cỏ quanh nhà Như đàn bướm, như chim… ca mừng nắng.   Khi trưởng thành - thơ ta - một đường thẳng Ca ngợi quê hương, tổ quốc kiêu hùng Cùng đồng bạn theo học quân sự chung Tốt nghiệp ra trường – kiếm cung giết giặc.   Vài năm tang bồng thi nhau thủ đắc Lập chiến công đoan chắc ngày vinh quang (Cả hai miền Nam-Bắc rợp Cờ Vàng) Đâu ngờ đến phải tan hàng… rã ngũ !!!   Tháng tư đen (4/75) miền Nam bị bức tử Chính phủ Hoa Kỳ phản bội đồng minh Tình Mỹ-Việt bị chôn vùi thình lình Kẻ tuẫn tiết!  kẻ liều mình vượt biển…   Những người chậm chân sống đời giun kiến Bị trù dập đến tận cuối đường cùng Ta cũng số phận nếm tủi nhục chung Mấy năm lãnh đủ đòn hung nghiệp chướng !   Nhưng rồi Trời ban – may còn mạng hưởng Đời lưu vong trên nước có nhân quyền Cuộc sống vật chất sung mãn triền miên Chỉ có điều – vẫn tình riêng trăn trở !   Dòng máu Việt – Vì quê hương hay mớ Nên lời thơ mang sắc thái dòng đời Có khi sầu buồn, hụt hẫng chơi vơi Có khi uất ức – thường khơi tiếp lửa !   Người cảm ý thơ – mắt cay lệ ứa Chung niềm đau trăn trở, một suy tư Đường đấu tranh còn gian khổ, mệt đừ Vì đa phần người dân ngu khiếp nhược !   Nhiều lúc nghĩ – đất nước ta vô phước Hơn bốn ngàn năm rạng rỡ giống nòi Thế mà nay lũ Hồ đảng chết toi Lại man dã coi dân như cỏ rác !   Đồng bào ơi! Đã qua thời loạn lạc Sao quê hương vẫn khốn cảnh chập chùng? Tự do đâu? -Chỉ thấy “búa liềm” vung Đập đầu, móc cổ hết vùng chống đối !   Hào kiệt đâu? -Mau dương cờ dẫn lối Bước tiên phong kích động máu đồng bào Quyết diệt trừ bạo quyền để nêu cao Lập trường chính nghĩa – Tinh thần bất khuất !!!

        Hoàng Trọng Thanh        Rose City, Oregon * Sep. 01, 2015 Chuyển bài: Tác giả

© 2016 About Us | Terms & Conditions