Suy nghĩ về TS Nguyễn Đình Thắng (Bài 3): Âm Mưu Xoá Bỏ Ngày Quân Lực - (Hữu Nguyên)

Suy nghĩ về TS Nguyễn Đình Thắng (Bài 3) Âm Mưu Xoá Bỏ Ngày Quân Lực Hữu Nguyên ([email protected])

Hôm nay 19.6, Ngày QLVNCH, đánh dấu niềm tự hào của hàng trăm ngàn Cựu Quân Nhân QLVNCH trên khắp thế giới. Hôm nay, phải chăng ông Nguyễn Đình Thắng bắt đầu tổ chức buổi Vinh Danh Tri Ân QLVNCH để từng bước xoá bỏ Ngày QLVNCH??? Sau đây, kính mời Quý vị đọc “Phần 1, Ý kiến độc giả” và “Phần 2, Suy nghĩ về ông NĐT” để biết rõ câu trả lời, qua những sự thật động trời và lời thú nhận của chính ông NĐT trong chính bài Giải Đáp Thắc Mắc của ông…. Đặc biệt, chúng tôi cũng có lời chân tình kính gửi GS Nguyễn Xuân Vinh và Phu Nhân, nhũ danh/bút hiệu Phiến Đan...

PHẦN 1: Ý KIẾN ĐÓNG GÓP
"I may not agree with you, but I will defend to the death your right to say it." - Beatrice Hall
“If liberty means anything at all, it means the right to tell people what they do not want to hear.”  - George Orwell Tôn trọng quyền tự do ngôn luận và để góp phần làm sáng tỏ sự thật, chúng tôi, với tất cả sự dè dặt và thận trọng, xin gửi tới Quý vị, bài vở, ý kiến đóng góp và thắc mắc của một số độc giả; đồng thời sẵn sàng đón nhận và thận trọng phổ biến những ý kiến dị biệt. Kính mong Quý vị đón nhận mọi ý kiến trong tinh thần “benefit of doubt” (bất cứ ai, dù bị cáo buộc về bất cứ tội/lỗi gì, cho tới khi chưa có bằng cớ chứng minh có tội, đều vô tội).
Bà Hoàng Ngọc An: Sau khi gửi lên mạng bài 2, “Suy nghĩ về TS Nguyễn Đình Thắng”, chúng tôi đã nhận được email góp ý của Bà Hoàng Ngọc An (vui lòng coi nguyên văn email của Bà ở cuối bài). Chân thành cảm ơn sự đóng góp vô tư, thẳng thắn, minh bạch của Bà; và rút kinh nghiệm, chúng tôi sẽ thận trọng hơn, để tránh những thiếu sót Bà đã nêu. Chúng tôi cũng chân thành xin lỗi TS Nguyễn Đình Thắng, nếu những thiếu sót trong bài viết của chúng tôi, đã khiến người đọc HIỂU SAI về ông. Đồng ý với đề nghị “stop sự việc” của Bà Hoàng Ngọc An, sau bài này, chúng tôi tạm ngưng loạt bài “Suy nghĩ về TS Nguyễn Đình Thắng”.
Ông Paul Van: Cảm ơn ông Paul Van đã chuyển email [email protected], trong đó “Dr.Thanh” có nhận xét về TS Nguyễn Đình Thắng và chúng tôi. Rất tiếc, chúng tôi không thể phổ biến, vì trong email ông PV gửi, “Dr.Thanh” có ghi “Kính thưa ông Hữu Nguyên”, nhưng chúng tôi không hề trực tiếp nhận email này từ “Dr.Thanh”. Chúng tôi cũng đã gửi email cho “Dr.Thanh” (và cc cho ông): “Nếu quả thật, Dr đã gửi email cho tôi, xin vui lòng gửi lại, và nếu không có gì trở ngại, xin cho tôi số điện thoại để tôi có thể trao đổi, nếu có thắc mắc.” Cho đến khi gửi bài lên diễn đàn, chúng tôi không hề nhận được email phúc đáp từ “Dr.Thanh” và ông Paul Van.
VÔ DANH: Một vị, chúng tôi được nghe danh và quý trọng từ lâu, có gửi email cho chúng tôi. Nhưng vì nội dung email và yêu cầu của tác giả, nên sau khi thận trọng tìm hiểu và phối kiểm, chúng tôi đồng ý đăng với tên Vô Danh. Ông VD viết: “Tôi có đọc hai bài ông HN viết về NĐT.​ Tôi không biết căn cứ vào đâu, ông viết ông ta có bằng tiến sĩ ngót 30 năm?! Nếu căn cứ vào tiểu sử của NĐT trên BPSOS của ông ta thì [có lẽ - chú của HN] không đúng đâu. ​​Là người từng làm việc với ông Thắng tại BPSOS, tôi biết rất rõ, năm 2007 với tư cách Giám đốc PBSOS, ông Thắng chỉ đề trên danh thiếp… là Kỹ sư. Nhưng đến cuối năm đó, ông ta đổi danh thiếp khác là TS (Ph.D.). Vì bà xã sợ lôi thôi không muốn tôi tiết lộ tên tuổi, nhưng tôi bảo đảm đây là sự thật. Thực ra, chuyện ông Thắng Kỹ sư hay TS không quan trọng vì nếu cần sưu tra hồ sơ lưu trữ của trường ĐH là biết liền. Nhưng nếu ông Thắng đã đứng đầu ban tổ chức buổi đại lễ “Vinh danh và Tri Ân Quân Lực VNCH” thì tư cách của ông phải xứng đáng, mọi chuyện ông phải minh bạch và không thể có bất cứ một tì vết hay tai tiếng ầm ĩ gì phải không ông HN? Vì thế, tôi tha thiết đề nghị ông HN đăng thư của tôi, yêu cầu ông Thắng nếu biết nghĩ đến việc làm cao quý là “Vinh danh và Tri Ân Quân Lực VNCH” thì ông nên chính thức lên tiếng xác nhận điều tôi viết [về danh thiếp của TS NĐT vào năm 2007 - chú của HN] là đúng và ông giải thích xem tại sao đầu năm 2007, ông ghi trên danh thiếp là Kỹ sư, đến cuối năm 2007 ông lại ghi là Ph.D.? Cũng xin ông Thắng cho biết chính xác, Đại học nào và ngày tháng nào đã cấp bằng Ph.D. cho ông?” Trả lời (HN): Thưa ông VD và Quý vị. Khi viết ông NĐT có bằng tiến sĩ 30 năm, chúng tôi đã căn cứ vào nhiều trang webs ghi “In 1986, he [Nguyễn Đình Thắng] graduated from Virginia Tech with a Ph.D. in Mechanical Engineering”. Nay qua email của ông VD, phần thấy xưa nay cũng có một số người thắc mắc không biết ông NĐT có bằng TS khi nào, phần thấy vai trò Trưởng BTC lễ VDTA của ông Thắng là vô cùng cao quý và quan trọng, đúng như ông VD đã viết, nên ngày 18.6 (Sydney), chúng tôi đã chuyển email của VD, tới TS NĐT ([email protected],  [email protected]) và một số thân hữu ở Mỹ. Trong email gửi TS NĐT, chúng tôi viết: “Kính thưa TS Nguyễn Đình Thắng, Tôi forward tới TS email của một độc giả, tôi biết từ hơn chục năm nay. TS vui lòng bớt chút thì giờ đọc và vui lòng cho tôi biết ý kiến asap. - Trân trọng, Hữu Nguyên”. Ngoài ra, qua sự giúp đỡ của thân hữu ở Mỹ, chúng tôi được biết, trên trang web của BPSOS có phần ghi ông NĐT là TS (Ph.D.); và blog về Đại Hội Thường Niên của UF APALSA (University of Florida Asian Pacific American Law Students Association), với đề tài “Breaking Barriers, Rising to the Top”, được tổ chức tại Gainesville, Florida vào khoảng cuối tháng 3.2011, cũng có phần giới thiệu Tiểu sử Diễn giả (Speaker Bio), ghi rõ ông NĐT là Tiến Sĩ (http://ufapalsa.blogspot.com.au/2009/01/speaker-bio.html). Tuy nhiên, không ghi rõ năm ông NĐT có học vị TS. Đặc biệt, một thân hữu cũng cho biết, bào huynh của ông Thắng có nói ông Thắng lấy Ph.D. năm 1986 hay 1987. Chúng tôi biết hiện tại, ông NĐT quá bận nên không thể (hoặc không muốn) trả lời, nhưng chúng tôi vẫn hy vọng và chờ đợi, ông NĐT, trong cương vị cao quý, Trưởng BTC buổi VDTA, với mục đích "vinh danh và tri ân quân cán chính Việt Nam Cộng Hoà đã đổ máu xương để bảo vệ tự do cho dân tộc và độc lập cho tổ quốc", sẽ có trách nhiệm làm sáng tỏ điều này trước công luận, để mọi cá nhân và tập thể được VDTA đều thấy vinh dự.
NVY: Kính ông HN. Đọc bài của ông, tôi thật hỡi ôi khi thấy ông Thắng là TS 30 năm, tuổi đã gần 60 mà hỏi thật cù lần!!…“Nếu đề cập đến tư cách gì để xứng đáng thực hiện việc vinh danh thì tôi thử hỏi là phải dựa vào tiêu chuẩn nào để xét định?”(hết trích) Thưa ông HN, bản thân tôi chưa có bằng Tú tài, tuổi tôi cũng chưa đầy 4 con giáp, nhưng thấy ông ta hỏi cù lần như chúa tàu nghe kèn như vậy nên thôi thì cũng đánh bạo “bố cổ Lôi môn” [đánh trống qua cửa nhà sấm?], gửi tới ông HN câu trả lời TS Thắng thế này. (từ đây tôi nói với ông Thắng) Thưa ông Thắng. Xưa nay, chỉ có tập thể lớn là có quyền vinh danh tập thể bé, người ở chức vụ cao thì vinh danh người chức vụ thấp, chính phủ một nước mới có quyền vinh danh quân đội của nước mình, ông tướng thì có quyền vinh danh ông lính. Xưa nay không khi nào có chuyện ngược đời, thằng binh nhì đòi vinh danh ông tướng, một công ty đòi vinh danh quốc gia, một người chưa bao giờ đi lính đòi vinh quân lực một nước. Đó là lẽ thứ nhất. Lẽ thứ hai là hiệp hội thuộc nghề nào, lĩnh vực chuyên môn nào, vinh danh người thuộc ngành nghề đó, chuyên môn đó. Hội thi sĩ quốc gia có quyền vinh danh hội thi sĩ tỉnh, huyện, hay vinh danh ông bà thi sĩ Nguyễn Văn Cột, Vũ Thị Kèo vân vân.... Xưa nay không khi nào có chuyện hội thi sĩ đi vinh danh nhà toán học. Ông Thắng không một ngày lính, còn BPSOS chỉ là một tổ chức bé xíu như hạt mè, đếm cả vợ chồng con cháu chừng vài trăm mạng, chẳng dính dáng gì đến lính, thì lấy tư cách gì đòi vinh danh Quân Lực VNCH và Tướng Lê Minh Đảo? Mấy thằng bạn của tôi nói, ở đất tự do này, ông Thắng có quyền vinh danh bất cứ ai, chẳng thằng ma nào cấm đoán. Tôi đồng ý chuyện đó, nhưng ông Thắng có quyền làm, chúng tôi có quyền nói ông Thắng vinh danh như vậy là láo, hỗn. Đã vậy ông Thắng còn làm trò tự biên tự diễn, vừa đóng vai trưởng ban tổ chức, vừa chỉ định trọng tài gồm toàn những cô cậu chẳng hiểu gì về chiến tranh VN, vừa lập danh sách 30 người được đề cử. (sic) Rồi còn bầy trò nguỵ quân tử, cho công bố ban trọng tài hoàn toàn độc lập với ban tổ chức. Nói thì ngon lắm, chớ sao người ta hỏi 30 người đó là những ai thì ông Thắng im thin thít vậy cà?! Rồi người ta hỏi ban trọng tài gồm những ai thì ông Thắng cũng không cho biết?! Nghe ông Thắng nói thì lý tưởng vô cùng,  hết vinh danh QLVNCH đến vinh danh Tướng Lê Minh Đảo, vinh danh Sư Đoàn 18….. nhưng ông Thắng làm thì khuất lấp như vậy, thử hỏi những người ít học từng được ông giúp đỡ có thấy xấu hổ không?! Bây giờ nói đến chuyện tri ân. ông Thắng nói tri ân quân cán chính VNCH đã đổ máu xương bảo vệ tổ quốc, thì nghe hay lắm. Nhưng nghĩ lại tôi mới thấy vô lý, xin hỏi ông Thắng, khi ông rêu rao “Hành Trình Đến Tự Do Của Chúng Tôi”, ông thấy ông có xứng đáng với sự hy sinh máu xương của Quân cán chính VNCH hay không?! Ông có xấu hổ khi ăn mừng “hành trình đến tự do” của các ông, trong khi suốt 40 năm qua, quê hương dân tộc VN vẫn còn bị đoạ đầy trong lao tù CS?! Khi CS chiếm được Miền Nam, cả dân tộc chìm đắm trong máu lửa, ông là thuyền nhân tỵ nạn CS, chớ đâu phải là người đi du lịch mà ông bảo “Hành Trình Đến Tự Do Của Chúng Tôi”?! Bộ ông sợ tụi CSVN nó giận hay sao mà ông không dám nói sự thật “Hành Trình Tỵ Nạn CS Của Chúng Tôi”?! Lương tâm kẻ sĩ của ông ở đâu?! Ông là trí thức hay trí ngủ?
VQT: Ôn cố tri tân: Vinh danh cá nhân dễ gây phân hoá! Xưa nay các thế lực hắc ám (nhất là tụi VC) thường chia để trị, bầy đặt nay khen người này, mai vinh danh người kia, để những người khác ghen tức, thi đua làm việc bằng hai bằng ba cho chúng hưởng…. thậm chí ngày xưa vua chúa còn giả vờ vinh danh ông tướng A, làm ông tướng B nổi ghen tự vẫn chết.... Nói có sách mách có chứng, tôi xin kể Chuyện xưa: Thời Xuân Thu ở nước Tề có ba dũng sĩ sức khoẻ vô địch, tài trí tuyệt luân, cùng kết nghĩa anh em và cùng có công phò vua dựng nước, là Điền Cương, Cổ Dã và Công Tôn Tiết. Quan tể tướng Án Anh sợ ba người làm phản, nên đã dùng kế khích tướng, đem hai quả đào trong vườn ngự uyển của vua, tặng cho hai dũng sĩ được vinh danh là đệ nhất công lao cho nước Tề. Riêng Điền Cương, công lao cực lớn nhưng không nhận được đào, nên uất ức rút kiếm tự vẫn chết. Cổ Dã và Công Tôn Tiết thấy vậy, nhớ tới lời thề, dù không sanh cùng ngày nhưng nguyện chết cùng giờ, nên đều rút gươm tự vẫn chết theo. Chuyện nay: Cuối năm 2013, blog “Nghĩ Về Nước Việt” đăng bài “Lê Minh Đảo, một tướng tài của quân đội Sài Gòn”. Bài viết này được một số người gửi lên các diễn đàn khen lấy khen để mà không biết mắc mưu VC. Mới đọc đề tựa, nhiều người tưởng tác giả ca ngợi Tướng Lê Minh Đảo. Nhưng đọc bài mới biết dụng ý thâm độc của người viết, kiếm cớ ca ngợi Tướng Lê Minh Đảo để bôi xấu các tướng lãnh VNCH, kể cả TT Nguyễn Văn Thiệu. Tác giả còn giả vờ ca ngợi Tướng Lê Minh Đảo để phùng mang trợn mắt ca ngợi các tướng tá VC. Trang blog “Nghĩ Về Nước Việt” có cả cờ VNCH và cờ máu VC. Đây cũng là âm mưu của VC, giật dây cho đám tay chân, tổ chức biểu tình chống Trung Cộng, để cờ máu VC được xuất hiện bên cạnh cờ VNCH, sau đóVC sẽ từng bước loại dần cờ VNCH. Chuyện TS Nguyễn Đình Thắng: Tôi không biết nguyên nhân sâu xa nào khiến ông NĐT vinh danh Tướng Lê Minh Đảo và Sư Đoàn 18. Tất nhiên, ai cũng biết, Tướng Lê Minh Đảo và Sư Đoàn 18 đã lập được chiến công vô cùng hiển hách vào tháng 4.1975. Vào lúc đó, chúng ta có quốc gia, có chính phủ, có Tổng Thống, nên chuyện vinh danh Sư Đoàn 18 và vinh thăng Tướng Lê Minh Đảo lên Thiếu Tướng là hợp tình hợp lý, cả nước ai cũng tâm phục khẩu phục. Còn bây giờ đã 40 năm sau khi chiến tranh VN kết thúc, nhìn lại toàn bộ cuộc chiến tranh chống CS xâm lăng, bảo vệ Miền Nam tự do kéo dài hơn 20 năm, ai cũng thấy, trong số hàng trăm tướng lãnh QLVNCH và 13 Sư Đoàn Bộ Binh, Sư Đoàn Dù, Sư Đoàn TQLC, 2 Sư Đoàn BĐQ... chắc chắn vào lúc này hay lúc khác, ở các Quân Khu, đều có những tướng lãnh và sư đoàn thiện chiến, lập được những chiến công hết sức quan trọng có giá trị chiến lược. Vì vậy, trong hoàn cảnh hiện nay, bất cứ tổ chức nào, hay cá nhân nào, quyết định vinh danh Tướng A, Sư Đoàn B… đều gián tiếp gây phân hoá, mâu thuẫn trong hàng ngũ người Việt quốc gia. Chỉ có điều tôi KHÔNG BIẾT CHẮC, việc làm gây mâu thuẫn và phân hoá của ông NĐT là do ông ngây thơ vô tình, hay bị VC giật dây mà ông không biết??? Tôi mong rằng, ông NĐT điểm mặt đàn anh, đàn em, nhân tình lớn bé (nếu có).... ở quanh ông, xem có kẻ nào tiêu lòn, bề ngoài thơn thớt nói cười, bề trong thì thầm xúi dục ông làm bậy hay không. Tôi cũng mong ông NĐT sớm nhìn ra sự thật mà tỉnh ngộ thoát khỏi bờ mê bên lúc, trước khi quá muộn.
TMV (Hoa Kỳ): Đọc những bài viết của Hữu Nguyên thì biết ông là người có tinh thần chống cộng thật đấy nhưng vì có người bạn ở Úc gọi nói ông gốc hồi chánh mà tôi không biết thực hư thế nào, vậy thì nếu không có gì trở ngại, mong ông cho biết thực hư được không? Tôi hỏi vậy là thực lòng chứ tôi không có ý nói hồi chánh thì không được quyền chống cộng mà chỉ vì tôi nghĩ nếu lai lịch của ông minh bạch thì những bài viết chống cộng của ông có giá trị thuyết phục người đọc chúng tôi hơn có thế thôi. Ngắn gọn vài dòng, có gì không nên không phải mong ông bỏ qua. Trả lời: Kính thưa ông TMV. Cảm ơn ông đã đọc những bài viết của tôi và có những câu hỏi rất thẳng thắn. Vì nhiều người cũng đã email hỏi tôi như ông, nên tôi mạn phép đăng thư trả lời ông để nhiều người cùng biết. Đúng như người bạn của ông đã nói, tôi hồi chánh tại tỉnh Quảng Trị, ngay khi tôi vô Nam năm 1972. Cuối tháng 4 vừa qua, khi viết bài “Suy nghĩ về Ông Ngô Nhân Dụng - Bài 2” tôi đã nhắc lại chuyện này, nếu ông đọc, chắc ông đã thấy. Khoảng 10 năm trước, tôi cũng đã kể lại cuộc đời của tôi trong hồi ký “Tôi Tìm Tự Do”, đăng nhiều kỳ trên báo Saigon Times. Nếu ông muốn biết chi tiết hơn, ông có thể coi hồi ký của tôi tại trang web http://huongduongtxd.com/toi_tim_tu_do_1.pdf - Trân trọng, HN.
PHẦN 2: SUY NGHĨ VỀ TS NGUYỄN ĐÌNH THẮNG (BÀI 3)
ÔNG NĐT, NGÔ THANH HẢI VÀ LÊ DUY CẤN CÙNG THỜ MỘT CHỦ??
Khó hiểu và bất bình trước việc ông NĐT làm, ngày 9.5.2015, chúng tôi đã gửi email tới ông qua địa chỉ [email protected][email protected], trong đó chúng tôi hỏi ông về thành phần, tư cách đại diện của Ban Tổ Chức; Ban Chọn Lựa người hoặc tổ chức để VDTA là những ai, họ được bầu vô hay chỉ định; quá trình chọn lựa cá nhân, tập thể để vinh danh như thế nào, dựa vào tiêu chuẩn gì… Đó là những câu hỏi quan trọng và hợp tình hợp lý, ông NĐT trong cương vị của Trưởng BTC có bổn phận trả lời để buổi VDTA được thành công.

Dĩ nhiên, hỏi là quyền của bất cứ ai trong cộng đồng trước việc ông Thắng làm. Trả lời hay không là quyền của ông NĐT. Nhưng một khi ông Thắng không trả lời những câu hỏi hợp tình, hợp lý, liên quan đến việc làm và trách nhiệm của ông, là vô hình chung, ông đã để lộ cho mọi người thấy sự né tránh của mình.

Trong khi những câu hỏi chính đáng được gửi tới ông, không được trả lời, ông lại cho  đăng bài “Giải đáp thắc mắc về chương trình Kennedy Center” (GĐTM), gồm 22 câu hỏi và trả lời né tránh của ông. Sau đây là vài thí dụ cụ thể trích trong bài GĐTM của ông Thắng (chữ nghiêng trong GĐTM là ông Thắng trả lời) và nhận xét của chúng tôi.

GĐTM: (3) Sao không chọn ngày 26 tháng 10 để tổ chức Ngày Quân Lực VNCH? Câu hỏi này hãy dành cho những ai tổ chức ngày Quân Lực VNCH để trả lời. Chúng tôi tổ chức buổi Vinh Danh và Tri Ân chứ không tổ chức Ngày Quân Lực VNCH. Chúng tôi chọn ngày này cho ăn khớp với sinh hoạt Ngày Quân Lực VNCH sẽ diễn ra ở khắp nơi.

NHẬN XÉT: Câu hỏi của “truyền thông báo chí” (phải chăng của Trúc Lâm Nguyễn-việt phúc-Lộc, tổng thư ký Hội Sử-Học Việt-Nam?) và câu trả lời của ông NĐT rất dễ tạo ra sự phân hoá trong cộng đồng người Việt hải ngoại. Đồng ý, ngày 26.10 cũng có giá trị lịch sử đối với QLVNCH, nhưng suốt 50 năm nay, người Việt ở Miền Nam cũng như hải ngoại đều tổ chức ngày QLVNCH vào 19.6. Tại sao bây giờ quý vị lại đề nghị tổ chức vào ngày 26.10, để tạo ra tranh cãi, và rồi sẽ đi về đâu? Trước 1975, chúng ta có chính phủ, có quốc hội để quyết định mọi chuyện một cách dân chủ qua luật pháp, nhưng ngày nay tại hải ngoại, mọi tranh cãi về ngày QL cũng như Quốc ca, Quốc kỳ… chỉ tạo nên chia rẽ làm lợi cho VC. Chúng tôi KHÔNG BIẾT đây có phải là trò tung hứng do VC giật dây hay không, nhưng bất cứ ai nghe lời kêu gọi của NĐT, tìm cách trả lời câu hỏi trên, chắc chắn chỉ tạo nên sự mất đoàn kết trong các Hội CQN/QLVNCH mà thôi.

GĐTM: (15) Tổ Chức Cộng Đồng VA, MD và DC cùng Liên Hội Cựu Chiến Sĩ có phối hợp với BPSOS không? Nếu không thì vì sao? Cuối năm ngoái, tôi có một buổi họp không chính thức với vài nhân sự thuộc tổ chức cộng đồng nêu trên và một tổ chức cựu chiến sĩ mà tôi không chắc là tổ chức nào. 

NHẬN XÉT: Ngày 9.12.2014, báo Người Việt Ngày Nay đăng bài “Vinh danh và tri ân quân cán chính VNCH giữa thủ đô Hoa Kỳ”, trong đó, ông NĐT cho biết: “Sau 4 tháng điều đình, tuần rồi BPSOS mới chính thức ký xong hợp đồng với Kennedy Center”. Trong bài GĐTM, ông NĐT cũng thừa nhận, “Chúng tôi chọn tên cho chuỗi sinh hoạt “Hành Trình Đến Tự Do Của Chúng Tôi” từ tháng 6 năm ngoái”. Như vậy, tại sao đến cuối năm ngoái, ông NĐT mới có “một buổi họp không chính thức với vài nhân sự thuộc tổ chức cộng đồng nêu trên”? Tại sao một buổi họp bàn về một vấn đề hết sức quan trọng như vậy, mà ông NĐT có thể viết một cách kiêu căng, khinh bạc “một tổ chức cựu chiến sĩ mà tôi không chắc là tổ chức nào”? Với thái độ đó, làm sao cộng đồng và Tập Thể Cựu Chiến Sĩ có thể hợp tác với ông được? Phải chăng, lúc đó mọi chuyện ông NĐT đã định đoạt đâu vào đấy, còn chuyện họp hành chỉ là hình thức, để ông biến cộng đồng và Tập Thể Cựu Chiến Sĩ 1. thành bình phong cho ông đánh lừa mọi người; 2. buộc họ phải chấp nhận thân phận phụ thuộc, không có tiếng nói, không có quyền quyết định? Có lẽ hiểu rõ âm mưu bất chính và thái độ kiêu căng của ông Thắng, nên không ai mắc mưu ông.

Nhân đây, chúng tôi cũng mong GS Nguyễn Xuân Vinh, Chủ tịch Tập Thể Cựu  Chiến sĩ VNCH, lên tiếng phản đối trước việc làm tự biên tự diễn và KHÔNG CHÍNH DANH của ông NĐT, ảnh hưởng đến danh dự và uy tín của QLVNCH. Chúng tôi cũng phong phanh nghe được, trong cương vị lãnh đạo,  nhằm bảo vệ sự ổn định trong cộng đồng, GS đã góp ý với riêng ông NĐT, nhưng không kết quả. Nếu vậy, kính mong GS công khai lên tiếng phản đối ông NĐT, để mọi người có thể tin tưởng vào sự lãnh đạo của GS. Cũng xin thưa GS, anh em báo Saigon Times chúng tôi ở Úc Châu, trước đây đã hân hạnh được tham gia các sinh hoạt đấu tranh chống cộng cùng với Bà Phiến Đan, sau là Phu Nhân của GS. Chúng tôi ai cũng khâm phục tinh thần đấu tranh chống cộng quyết liệt, trước sau như một của Bà, nên chúng tôi tin tưởng GS và Phu Nhân sẽ mãi mãi là tấm gương sáng trong đấu tranh chống cộng, để Tập Thể Cựu Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại noi theo. Nhớ lại năm 1952, Bác học Albert Eistein được chính phủ Do Thái mời về làm Tổng Thống, nhưng ông từ chối vì ngại gánh vác việc nước. Còn GS, tuy là một Giáo sư, Khoa học gia nổi tiếng ở Mỹ, nhưng đã không quản ngại gian khổ, quyết định dấn thân, gánh vác trách nhiệm lãnh đạo Tập Thể Cựu Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại. Điều đó khiến chúng tôi rất cảm phục, nên nhân dịp GS viếng thăm Úc Châu, chúng tôi đã phỏng vấn GS một bài thật dài, đăng trên báo Saigon Times 2 kỳ (http://anhduong.net/phongvan/GS-NXV.htm), khiến đồng hương tại Úc ngày đó vô cùng ngưỡng mộ GS; và chúng tôi tin tưởng, lòng ngưỡng mộ đó vẫn còn tiếp tục được bồi đắp đến hôm nay lẫn cả trong mai hậu.

GĐTM: (19) Chương trình ở Kennedy Center có tác dụng xoá sổ Ngày QLVNCH? … cứ cho rằng ai đó muốn “xoá sổ” Ngày Quân Lực VNCH hay bất kỳ ngày nào khác thì cũng không thể được vì chúng ta đang sống ở đất nước tự do. Không cá nhân nào hay tổ chức nào có quyền bắt người khác phải tổ chức điều gì mà họ không muốn, hoặc phải gọi tên gì mà họ không thích. Như vậy, nếu một cá nhân hay hội đoàn đứng ra tổ chức ngày 19 tháng 6 và đặt cho nó một tên nào đó thì là quyền của họ, nhưng họ không có quyền bài bác hay ngăn cấm các cá nhân hay hội đoàn khác tổ chức Ngày Quân Lực VNCH…

NHẬN XÉT: Câu trả lời của ông Thắng đã để lộ cho mọi người thấy dụng tâm thâm độc của ông, từng bước xoá bỏ Ngày QLVNCH. Dụng tâm thâm độc đó là ông kêu gọi các cá nhân hay hội đoàn, hãy noi gương ông, có quyền lợi dụng sự tự do trên nước Mỹ, đứng ra tổ chức các sinh hoạt vào đúng ngày 19.6 và đặt cho nó bất cứ tên nào cũng được. Ông cũng xảo quyệt giả vờ bảo những cá nhân, hội đoàn đó “không có quyền bài bác hay ngăn cấm các cá nhân hay hội đoàn khác tổ chức Ngày Quân Lực VNCH”. Nhưng sự thực, đó là lối trả lời có qua có lại kiểu VC không treo cờ máu thì người biểu tình chống cộng không được mang cờ VNCH. Sự thực, dụng tâm của ông là răn đe, “các cá nhân hay hội đoàn tổ chức Ngày Quân Lực VNCH” “không có quyền bài bác hay ngăn cấm” khi các cá nhân hay hội đoàn khác, tổ chức các sinh hoạt vào đúng ngày 19.6 với bất cứ tên gọi nào. Dĩ nhiên, lần này là lần đầu tổ chức sinh hoạt vào ngày 19.6, nên ông NĐT núp dưới danh nghĩa VDTA QLVNCH, Tướng Lê Minh Đảo và Sư Đoàn 18. Tương lai, chắc chắn ông Thắng và nhiều cá nhân, hội đoàn, với sự hậu thuẫn của chính giới, tiền bạc của các đại gia, sẽ thi nhau tổ chức thật rùm beng, ầm ĩ những sinh hoạt vào ngày 19.6 với danh xưng Ngày Tự Do, Ngày Tỵ Nạn, Ngày Hoà Bình, Ngày Giải Phóng, Ngày Hoàng Sa, Ngày Chống Bắc Phương…. Như vậy có đúng là ông Thắng đang thực hiện âm mưu xoá bỏ Ngày QLVNCH hay không? Ông Thắng còn vô lý hơn, cấm đoán mọi người hành xử quyền tự do dân chủ, khi ông cho ông cái quyền tự do tổ chức ngày 19.6 với bất cứ danh xưng nào, nhưng lại cấm người khác không có quyền bài bác ông!!! 

GĐTM: (21) Chương trình “Hành Trình Đến Tự Do Của Chúng Tôi” có liên quan gì đến đạo luật với tên tương tự vừa được Quốc Hội Canada thông qua? Hoàn toàn không. Chúng tôi chọn tên cho chuỗi sinh hoạt “Hành Trình Đến Tự Do Của Chúng Tôi” từ tháng 6 năm ngoái, và đã đăng ký tên này với Kennedy Center liền sau đó. Vài tháng sau chúng tôi đọc tin tức thấy dự luật của TNS Ngô Thanh Hải đưa ra cũng mang tên na ná như vậy. Chúng tôi cho đó là một trùng hợp lý thú. 

NHẬN XÉT: Dư luận ở Mỹ, Canada cho biết, ông NĐT, ông Lê Duy Cấn, Hội Trưởng Liên Hội Người Việt Canada, và ông Ngô Thanh Hải, từ lâu đều chơi với nhau rất thân. Điều này không biết đúng hay sai. Nhưng sau đây là những sự thật, mọi người đều biết. Ông NTH thú nhận, ngày 12.3.2014, ông BÍ MẬT gặp Thứ Trưởng Ngoại Giao VC Nguyễn Thanh Sơn. Không đầy một tháng sau, ngày 10.4.2014, NTH đệ trình Dự Luật S-219 sau đổi thành “Hành Trình Đến Tự Do”. Ông Lê Duy Cấn thì phổ biến thông báo tổ chức "Dạ Tiệc Tưởng Niệm Quốc Hận 30.4"  vào ngày 25.4.2015 với lý do "tạo cơ hội cho các đồng bào có dịp hàn huyên, ôn lại những chuyện trong cuộc Hành Trình Tìm Tự Do". Còn ông NĐT thì cho biết, ông đã chọn “Hành Trình Đến Tự Do Của Chúng Tôi” từ tháng 6.2014. Như vậy, cái tên “Hành Trình Đến Tự Do”  được ba ông cùng sử dụng, là “một trùng hợp lý thú”, hay đúng là một sự tung hứng nhịp nhàng, dưới bàn tay đạo diễn lông lá của VC? Nếu đúng, cả ba ông chỉ là con rối vô tri vô giác trong bàn tay nhào nặn của VC; hay ba ông đã vô liêm sỉ, cam tâm làm kẻ phản bội dân tộc, trở thành con tốt thí của VC để sang sông, mở màn kế hoạch xoá bỏ Ngày Quốc Hận 30.4 và Ngày Quân Lực VNCH 19.6???

Trên đây chỉ là những câu hỏi cho sự suy diễn hợp tình hợp lý, nhưng có thể đúng, có thể sai, của chúng tôi. Trả lời câu hỏi đó, xin dành cho quý độc giả, cho thời gian và cho lương tâm của ba ông cùng thân nhân bằng hữu.
SAI LẦM CỦA TRƯỞNG BAN TỔ CHỨC NĐT
Hiển nhiên, mục đích buổi VDTA của ông NĐT rất cao cả và có ý nghĩa to lớn, đối với người Việt yêu nước khắp thế giới. Nhưng để mọi người cùng tích cực ủng hộ ông, thực hiện được mục đích cao cả đó, điều đầu tiên hết sức quan trọng là ông NĐT phải có CHÍNH DANH, kế đến, cách thức tổ chức làm việc của ông phải MINH BẠCH và ông phải được HẬU THUẪN tích cực của công luận (truyền thông, cộng đồng...).

Sau khi thận trọng tìm hiểu, chúng tôi chân thành tin tưởng: Ông NĐT hoàn toàn KHÔNG CÓ CHÍNH DANH, cách thức làm việc của ông hoàn toàn KHÔNG MINH BẠCH, và ông đã KHÔNG ĐƯỢC HẬU THUẪN tích cực của những người Việt yêu nước. Sự tham gia của các chính trị gia Mỹ hay giới trẻ không am tường tình hình cộng đồng VN và âm mưu của VC, không hề biện minh cho việc làm sai trái của ông NĐT.

Đồng ý, trong một xã hội tự do dân chủ, không ai có quyền ngăn cấm một nhóm vài người hay vài trăm người, TIẾM DANH tập thể hàng triệu người, vỗ ngực tự nhận “chúng tôi”, “chúng ta”, vinh danh tri ân ông A, bà B, cô C,... hay quốc gia X, Z, Y,... Tuy nhiên, chúng ta cũng nên nhớ, trong một xã hội tự do dân chủ, bất cứ ai  cũng  có quyền lên tiếng phê phán, phản đối, những việc làm được coi là TIẾM DANH tập thể. Hơn nữa, với  lòng tự trọng và sự liêm sỉ tối thiểu, hầu hết mọi người, kể cả những con “ễnh ương” muốn to như “con bò”, đều biết tự chế, để hành xử phù hợp DANH PHẬN của mình.

Riêng ông NĐT, chúng ta đều biết ông là một nhân vật khoa bảng, đã có công giúp đỡ người tỵ nạn qua tổ chức thiện nguyện BPSOS, và có khả năng vận động chính giới Hoa Kỳ. Nhưng chắc chắn, chỉ với những điều đó, ông NĐT không thể hội đủ tư cách, uy tín và khả năng để vinh danh "Thiếu Tướng Lê Minh Đảo và Sư Đoàn 18 Bộ Binh; các chiến sĩ đã tuẫn tiết ngày 30 tháng 4, 1975". Và chắc chắn, chỉ với những điều đó, ông NĐT càng không đủ CHÍNH DANH để thực hiện việc “"Vinh Danh Tri Ân quân cán chính Việt Nam Cộng Hoà đã đổ máu xương bảo vệ tự do cho dân tộc và độc lập cho tổ quốc".

Tuy ông NĐT không hề quyên góp tiền bạc để tổ chức, nhưng vì việc làm của ông ảnh hưởng sâu xa đến tâm tư nguyện vọng của cộng đồng, cần sự tin tưởng và hậu thuẫn của mọi người, để đi đến thành công, đáng lẽ, ngay khi đó, ông NĐT phải có bổn phận công bố đầy đủ lý do tại sao tổ chức vào ngày 19.6, thành phần BTC và Ban Tuyển Lựa gồm những ai, cách thức tuyển chọn cá nhân và tổ chức, để VDTA như thế nào… Đáng tiếc, ông đã không làm điều này.

Điểm quan trọng nữa, chúng tôi nhận thấy việc ông NĐT đánh giá toàn bộ cuộc chiến tranh VN kéo dài hơn 20 năm để rồi VDTA cá nhân Tướng Lê Minh Đảo và Sư Đoàn 18 là không nên. Vì làm như vậy, vô hình chung, ông đã quên đi công ơn và sự hy sinh xương máu của không biết bao nhiêu tướng lãnh VNCH và “13 Sư Đoàn Bộ Binh, Sư Đoàn Dù, Sư Đoàn TQLC, 2 Sư Đoàn BĐQ...” Làm như vậy, ông còn tạo nên sự phân hoá, chia rẽ trong cộng đồng.
TRẤN ÁP QUYỀN TỰ DO NGÔN LUẬN BẰNG THƯA KIỆN
Phần nhận thấy ông NĐT là một nhân vật quá controversial, không đủ uy tín và tư cách đại diện để làm một việc quá lớn lao; phần ông không công bố rõ ràng việc ông làm khi ông chọn ngày 19.6, nên dù tôn trọng quyền tự do của ông, nhiều người đã hành xử quyền tự do của mình, lên tiếng thắc mắc và phản đối. 

Đáng lẽ ở cương vị một nhà khoa bảng có bằng TS, tuổi ngoài 50, lại giữ vị trí cao quý, Trưởng BTC buổi lễ VDTA có tầm mức quốc gia và giá trị lịch sử, ông NĐT phải hành xử đúng với cương vị, trách nhiệm và lương tâm của ông, tận tình giải đáp các thắc mắc, trả lời các câu hỏi, một cách khiêm tốn, nhã nhặn và lịch sự. Rất tiếc, ông NĐT đã không hành xử như vậy. Không những thế, ông còn cho luật sư Edward Trivette gửi thư đòi kiện cựu Thiếu Tá Liên Thành, cựu Đại Úy Đỗ Văn Phúc và một số người khác. 

Trong xã hội tự do dân chủ và pháp trị như Hoa Kỳ, bất cứ ai cũng có quyền thưa kiện khi quyền lợi, phẩm giá của mình bị người khác xúc phạm. Nhưng mọi người đều thừa nhận, hầu hết những vụ kiện về phỉ báng mạ lị đều thực sự đe doạ đến quyền tự do ngôn luận (surely defamation is the real threat to free speech) và là biểu hiện sự thiếu tự tin của người thưa kiện. 

Những ai đã là người của công chúng (chính trị gia, ca sĩ, nhà văn, nhà báo, lãnh đạo các công ty nhận tài trợ của chính phủ để phục vụ cho cộng đồng), hoặc là người theo đuổi những mục tiêu cao đẹp về tôn giáo, tự do dân chủ, nhân quyền… thì hầu hết, đều chấp nhận mọi búa rìu của dư luận, kể cả phỉ báng mạ lị, thậm chí chửi bới. Bằng chứng, không thiếu gì người có tiền bạc, có thế lực như dân biểu, nghị sĩ, thống đốc, tổng thống... bị báo chí viết bài phỉ báng mạ lị, dân chúng biểu tình, ném trứng thối cà chua, với những dòng chữ vu khống như “ăn cắp”, “giết người”, nhưng không ai hành xử tố quyền để thưa kiện.

Tất nhiên, ông NĐT không phải là dân biểu, nghị sĩ, tổng thống. Nhưng ông là người của công chúng. Ông nhận tiền tài trợ của chính phủ để phục vụ cộng đồng, trong đó phần lớn là người Việt, thì mọi người có quyền thắc mắc nếu nghi ngờ về sự minh bạch của ông. Quan trọng hơn, buổi VDTA của ông đã tạo nên quá nhiều thị phi, nên mọi người có quyền phê phán, phản đối khi NGHI NGỜ: 1. ông không đủ tư cách để vinh danh QLVNCH và Tướng Lê Minh Đảo; 2. Khi chọn ngày 19.6, ông đã có ý định núp danh nghĩa vinh danh QLVNCH để xoá bỏ ý nghĩa Ngày Quân Lực 19.6; 3. ông đã mâu thuẫn giữa danh nghĩa VDTA QLVNCH với việc ăn mừng cái ông  gọi là “Hành Trình Đến Tự Do Của Chúng Tôi”; 4. Cái gọi là “Hành Trình Đến Tự Do Của Chúng Tôi” do ông NĐT nặn ra, là đứa con sinh đôi với Luật “Hành Trình Đến Tự Do” của TNS Ngô Thanh Hải, người đã bí mật bắt tay Thứ Trưởng VC một tháng trước khi đệ trình Dự Luật S-219 tại Quốc Hội Canada.

Cho đến nay, không biết những vụ kiện tụng của ông NĐT đến đâu, nhưng chúng tôi tin chắc, như 99% những vụ kiện về phỉ báng mạ lị, tất cả sẽ chìm xuồng vì đó chỉ là sự hù doạ một cách ngây thơ và non nớt của ông NĐT, nhằm trấn áp quyền tự do ngôn luận của mọi người. 

Khi biết tin ông NĐT gửi thư doạ kiện mấy người, chúng tôi rất thất vọng, vì không thể ngờ một người trưởng thành trong một xã hội tự do dân chủ nhất thế giới, lại có kinh nghiệm lãnh đạo, có học vị Tiến Sĩ, và là Trưởng BTC lễ VDTA với mục đích vô cùng cao quý, lại có thể hành xử một cách non nớt và khinh xuất đến như vậy.

Từ lâu, chúng tôi ngưỡng mộ ông NĐT là người tài giỏi, có tầm nhìn xa trông rộng, có khả năng vận động chính giới Hoa Kỳ và ảnh hưởng sâu rộng tới thế hệ trẻ gốc Việt tại Mỹ. Nhưng cách hành xử của ông NĐT trong những tháng gần đây khiến chúng tôi vô cùng thất vọng, và không thể không lo lắng băn khoăn tự hỏi: Có phải TS Nguyễn Đình Thắng là người có Tài nhưng thất Đức? Nếu đúng như vậy, thì tương lai của những nhà lãnh đạo trẻ VN, tinh hoa của ngườ

© 2016 About Us | Terms & Conditions