TÀI LIỆU VỀ THÍCH THÔNG KỈNH: MỘT CÁN BỘ CSVN ĐỘI LÔT TU SĨ

(Bam vao hinh de xem lon hon).








TÀI LIỆU VỀ THÍCH THÔNG KỈNH : MỘT CÁN BỘ CSVN ĐỘI LÔT TU SĨ:
Xin để đọc giả phán xét về công tác của cán bộ Thích Thông Kỉnh - ( Đồng Điển ) một kẻ chuyên môn phá Giáo Hội Phật Giáo Tăng Ni ở Hải Ngoại

Bát đại Huề thượng chuẩn bị thành lập
Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Mác – Lê – Hồ vào đầu tháng giêng 2008.

THÍCH HẠNH HẢI 2007 -

Lời giới thiệu : 8 ông Huề thượng viết bài “GIÁO CHỈ, THÔNG BẠCH VÀ CƠN KHỦNG HOẢNG CỦA PHẬT GIÁO VIỆT NAM TẠI HẢI NGOẠI” giáo đầu đánh phá để chuẩn bị cho Đại hội ly gián Phật giáo ngày 11.1.2008 sắp tới tại chùa Phổ Đà ở Nam California nơi Huề thượng Thích Hạnh Đạo làm viện chủ là một trong 8 Huề thượng. Ngôi chùa này và Huề thượng Viện chủ cũng là tay chân của Thích Thông Kinh, đảng viên đảng Cộng sản, ( xin coi tài liệu cuối bài ) được phái sang Canada và Hoa Kỳ làm kinh tài và đặc tình tôn giáo, cấu kết với Huề thượng Thích Chơn Thành tiếp diễn hòa tan GHPGVNTN vào Giáo hội Phật giáo Quốc doanh theo âm mưu chưa thành của Bổn sư Thích Quảng Liên từ năm 2000.

Bài viết này vạch trần hai con bài múa Rối nước Thích Tín Nghĩa và Thích Thắng Hoan dưới sự điều khiển của Bùi Ngọc Đường, quân sư quạt mo của Lê Mạnh Thát và Thích Tuệ Sỹ ở hải ngọai.

1.Thân Hữu già Hồ tan đàn xẻ nghé

2. Đầu Hàng Cộng Sản Là Đã Chết Trong Lòng Dân Tộc Việt Nam

2.1. Hòa hợp 2 Giáo Hội Để Đi Đến Hòa Tan GHPGVNTN
2.2. Làm văn hóa, giáo dục thuần túy
2.3. “Độ chúng sanh cộng sản”, đứa ăn mày mà ngỡ mình là Hoàng Đế.
2.4. Lãnh Tụ Thân Hữu Già Hồ Tuệ Sĩ - Mạnh Thát Đã Chết Trong Lòng Dân Tộc Việt Nam.
3. Bát Quần Tỳ Kheo Với Giáo Hội Phật Giáo Già Hồ Thống Nhất

3.1. Bát Quần Tỳ Kheo Thích Tín Nghĩa Thời Xã Nghĩa
3.2. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Mác – Lê – Hồ.

1. Thân Hữu già Hồ tan đàn xẻ nghé
Giáo chỉ 09/2007 Việt Tăng thống, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất ra đời đã vô hiệu hóa âm mưu thâm độc của cộng sản; cũng từ biến cố 09 đó, nhóm Thân hữu già Hồ Thích Nguyên Siêu tan đàn xẻ nghé, nhóm Về Nguồn Thích Tín Nghĩa cũng tan tác như ong vỡ tổ, nhóm Tăng ni hải ngoại lâm cảnh con thơ lạt mất cha bởi “đến hẹn” Về Nguồn mà Quân sư Thích Quảng Ba cũng quay lưng không về, bởi Nguồn đã cháy, khô, cạn rồi còn đâu nữa mà về. Đám đặc tình ngoại vi cũng tự bộc lộ “nguyên con” với danh sách, tên cúng cơm, cùng hang ổ cư trú. Già trẻ, bé lớn tháo chạy tán loạn ra ngoài “vùng phủ sóng” Bắc bộ phủ; Biến cố đã đi qua mà đám ngựa què đặc tình một thời lao nô cộng đảng vẫn chưa hết “sửng sờ, kinh ngạc và thất vọng”.

Đám tàn binh chung xuồng cùng nhau chèo chống về Tổng hành dinh Pháp Vân Casino Canada, Theo chỉ đạo của Thân hữu già Hồ trong nước, Thống soái Thích Tuệ Sĩ - Lê Mạnh Thát (Sĩ – Thát) bèn bày kế cho Siêu- Huy- Hòa - Hảo (Thích Nguyên Siêu, Tâm Huy, Thích Tâm Hòa, Vĩnh Hão) thu gom tàn binh dựng lên nhóm Bát Quần Tỳ Kheo

Thời Xã Nghĩa lấy đó làm chỗ dựa cho nhóm Về Nguồn lập ra Giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất Mác- Lê- Hồ (GHPGVNTN Mác - Lê- Hồ) với mục đích tiếp tục xóa sổ GHPGVNTN hải ngoại.

Nói đến nhóm Về Nguồn hôm nay thì không chỉ đơn thuần là do liên danh Siêu- Huy-Hòa Hảo (Thích Nguyên Siêu, Tâm Huy, Thích Tâm Hòa, Vĩnh Hão) mà là có cả những giây mơ rễ má từ trong nước do nhóm Sĩ - Thát- làm Thống soái và bên trên còn có Thái Thượng Hoàng Trí Quang và bên trong là cả một guồng máy Mác-Mao-Hồ hà hơi tiếp sức nữa.

Sau biến cố 09, Thống soái Thân Hữu già Hồ đã phơi bày chân tướng hòa hợp cộng sản, bẻ mặt trước thần dân trong ngoài nước. Dư luận nhốn nháo lên rằng: Lê Mạnh Thát, Phạm Văn Thương (Thát - Thương) đầu hàng cộng sản. Mà đầu hàng cộng sản là đã chết trong lòng dân tộc Việt Nam. Vậy, liên danh Thát – Thương chết kiểu nào vậy, thưa cùng bốn phương hiền sĩ?

2. Đầu Hàng Cộng Sản Là Đã Chết Trong Lòng Dân Tộc Việt Nam
Bao năm qua, hơn 80 triệu đồng bào, có cả tôn giáo, đều dốc sức đấu tranh giải trừ quốc nạn với pháp nạn và nay con đường đi đến tất thắng không còn xa nữa. Tuy nhiên, cũng có không ít người vì kiệt sức, buông bỏ tay lái, tay chèo, cũng có không ít người “bước sang thuyền khác” đi ngược lại lợi ích đạo pháp và dân tộc, họ đã đầu hàng cộng sản mà Đầu Hàng Cộng Sản Là Đã Chết Trong Lòng Dân Tộc Việt Nam.

Trong cuộc chiến giải trừ quốc nạn Việt Nam và pháp nạn Phật giáo Việt Nam, có đến 1001 loại hình đầu hàng cộng sản, liên danh Thát – Thương là một điển hình. Có 3 cách rõ nét hơn cả để minh họa cho việc đầu hàng cộng sản đó là: Hòa hợp 2 Giáo hội; làm Văn hóa, Giáo dục thuần túy” và “Độ chúng sanh cộng sản”

2.1. Hòa hợp 2 Giáo Hội Để Đi Đến Hòa Tan GHPGVNTN

Theo chân người Việt tỵ nạn cộng sản hải ngoại, 30 năm qua, đám đặc tình tôn giáo vận Bắc bộ phủ đã “lặng sâu, trèo cao” trong GHPGVNTN hải ngoại để chờ thời cơ xóa sổ GHPGVNTN. Theo cái đầu “đỉnh cao trí tuệ loài khỉ-người” thì VP 2 hải ngoại là Đại bản doanh, còn “cái loa” Võ Văn Ái là đường dẫn hơi thở . Cho nên theo Hà Nội, xóa sổ GHTN phải xóa từ hải ngoại nhất là từ “cái loa” Võ Văn Ái thì GH Thống nhất sẽ hết thở ngay! Đó là lý do giải thích vì sao đám đặc tình Hà Nội từ Thích Quảng Ba đến Bùi Ngọc Đường, Trần Quang Thuận, họ luôn chĩa mũi giáo sang Phòng thông tin Phật giáo Quốc tế IBIB và kế hoạch xóa xổ GHPGVNTN hải ngoại đến tháng 08-2007 đã được dự kiến xong.

Đến cuối tháng 8-2007 nhận định thời cơ đã đủ, cộng sản bèn đi bước 2, trong ngoài nước cùng đánh một lúc mà họ gọi là Tồng tấn công “xóa sổ GHPGVNTN trong thời hạn sớm nhất”. Hà Nội chóp đèn xanh cho Bùi Ngọc Đường, Trần Quang Thuận, Thích Quảng Ba xâm nhập về Việt Nam theo ba mũi giáp công: Bùi Ngọc Đường tiếp xúc Hòa thượng Thích Thiện Hạnh (Huế), Trần Quang Thuận tiếp xúc Hòa thượng Thích Không Tánh (Sài Gòn) và mũi thứ ba, Thích Quảng Ba tiếp xúc (qua điện thoại) với Hòa thượng Thích Quảng Độ (Sài Gòn) mà theo Quảng Ba là dùng Quốc tế Phật Đản 2008 tại Việt Nam để xóa Sổ GHPGVNTN.

Nắm phần tất thắng, Hà Nội mỡ chiến dịch đấu tố GHPGVNTN trên phương tiện truyền thông cả nước nhằm dọn đường dư luận để theo chỉ thị của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng “xóa sổ GHPGVNTN trong thời hạn sớm nhất”. Qua chiến dịch nầy Hòa thượng Thích Quảng Độ là thành lũy chính để Hà Nội “xuống tay”.

Tiên liệu được tình thế tối nguy nầy, Hội đồng lưỡng viện, GHPGVNTN đã ra đối sách: vô hiệu hóa chiến dịch tổng tấn công xóa sổ GHPGVNTN của Hà Nội bằng việc cho ra đời Giáo Chỉ 09/2007 Viện Tăng thống.

Giáo Chỉ 09/2007, theo đó bỏ cơ chế cũ VP 2 GH hải ngoại, lập lại cơ chế mới, đưa khâu công cử nhân sự về trong nước để Viện Hóa Đạo quyết định. Đây là cách thanh hóa tổ chức ra ngoài sự xâm nhập của đặc tình Hà Nội.

Sau cao trào 4 phương hào kiệt vạch trần âm mưu đặc tình tôn giáo vận Xã Nghĩa, Nhóm Về Nguồn đã tự phơi bày danh sách đặc tình nằm vùng Phật giáo hải ngoại với những 96 thành viên www.phapvan.ca trẻ già lớn bé. Toan tính dàn dựng ra GHPGVNTN Mác - Lê- Hồ do công ty Xã Nghĩa vẽ bản thiết kế rồi chờ Phật Đản Liên Hiệp Quốc 2008 tại Việt Nam để họ ôm chân tôn giáo vận Bắc bộ phủ theo kiểu thần cậy cây đa mà “làm lại cuộc đời”. Theo đây thì bước đầu là đánh phá Giáo Chỉ 09/2007 Viện Tăng thống. Họ viện lẽ nào là Giáo Chỉ giả, Giáo hội trong nước không có quyền giải tán họ, v.v…

Xin thưa cùng anh kiệt trong bốn bể là Giáo Chỉ 09/2007 Viện Tăng thống (GC 09/2007 VTT) chưa bao giờ giải tán GHPGVNTN hải ngoại cả. Cụm từ giải tán ở giáo chỉ 09 phải được hiểu là bỏ cơ chế cũ VP 2 GH hải ngoại, lập lại cơ chế mới chứ không phải giải tán hay bỏ danh xưng GHPGVNTN. như nhóm Về Nguồn cố tình giải thích sai lệch để phủ nhận Giáo Chỉ.

Lý do phải bỏ cơ chế cũ VP 2 GHPGVNTN hải ngoại là vì nhu cầu sống còn của GH trong tình thế mới; là vì theo cơ chế cũ, đặc tình tôn giáo vận XHCNVN đã tràn ngập giáo hội trong khâu nhân sự tại Hoa Kỳ. Do đó bỏ cơ chế cũ thành lập cơ chế mới để thanh hóa tổ chức bằng cách bổ sung, hóan chuyển hay thay đổi nhân sự mà thôi. Cũng như cơ chế cũ Gia đình Phật tử Việt Nam trước 1975, theo đó, Trưởng ban hướng dẫn TW GĐPTVN đương nhiên là Vụ trưởng. Chính do cơ chế bất cập nầy mà Võ Đình Cường, Tống Hồ Cầm đã thao túng GĐPTVN theo hướng cộng sản hóa trong thời gian dài gây nên vấn nạn Phật giáo Ấn Quang thân cộng từ hằng chục năm qua. Pháp Nạn GHPGVNTN hơn 30 năm qua (1975-2007) cho thấy GHPGVNTN không thân cộng như một vài cá nhân cố tình xuyên tạc lịch sử.

Do đó, GHPGVNTN không thân cộng, Phật giáo Ấn Quang không rước cộng sản vào thành 30-04-75, vấn nạn nầy từ nay đã được giải bày. Cho nên đổi cơ chế mới VP 2 GHPGVNTN hải ngoại cũng là nhằm loại ảnh hưởng cộng sản ra ngoài Giáo hội, là thanh lọc nhân sự mà thôi. Rằng không phải Bát quần tỳ kheo thời Xã Nghĩa không hiểu nội dung tinh thần Giáo Chỉ 09/2007 mà là họ cố tình giải thích sai lạt cụm từ “giải tán” trong Giáo Chỉ với ý đồ Mác-Lê-Hồ.

Cũng thế, bốn phương hào kiệt nỗi lên cao trào bạch hóa chân tướng Đạo sư Thống soái Thân hữu già Hồ Thích Tuệ Sĩ là đánh thái độ chính trị: đi đêm, hòa hợp, thỏa hiệp với XHCN chứ có ai đánh thi sĩ Nguyên Chứng hay đá động gì đến giấc mộng Trường sơn của Ngài Phạm Văn Thương đâu. Cá nhân Phạm Văn Thương, Lê Mạnh Thát muốn Viễn mộng theo kiểu nào thì cứ thế mà vỡ mộng, có ai thèm đá động gì đâu nào? Có điều đừng tiếm danh GHPGVNTN, bán đứng GH trục lợi cho cá nhân mình.

Đại học Khuông Việt kia lại xây trên nền tảng pháp lý của Bộ giáo Dục Xã Nghĩa mà lại nhân danh GHPGVNTN cổ động Tăng, tín đồ trong ngoài nước, rót tiền của, công sức vào làm lợi cho cộng sản theo kiểu tự đem cả tổ chức GHPGVTN làm “con bò sữa” cho Mặt Trận Tổ Quốc “vắt sửa” khi họ có nhu cầu. Phật giáo đồ phản đối, vạch mặt Thân hữu già Hồ là ở chỗ đó. Bởi vì họ cũng bỏ công sức tiền của vào đó thì họ có quyền la làng cho người người được biết, quốc tế khỏi lầm, để không ai được nhân danh GH Thống Nhất mà bán đứng GH Thống Nhất cho quỷ đỏ, vấn nạn của Công ty Về Nguồn do cặp bài trùng Thích Nguyên Siêu – Bùi Ngọc Đường dựng đứng trong chân dung toàn cảnh pháp nạn tôn giáo với quốc nạn dân tộc là ở chỗ đó. Đó cũng là âm mưu thâm độc cộng sản “dùng sư đánh sư’, dùng GH đánh GH, hòa hợp 2 GH để đi đến hòa tan GHPGVNTN.

Ở đây chưa nói tới sự lợi dụng của Lê Mạnh Thát – Tuệ Sỹ tiếm xưng hết Đại học Vạn Hạnh chuyển qua Đại học Khuông Việt, tham vọng kia chỉ hiện hữu trong Giác mơ Trường Sơn đông Trường sơn tây; “anh đầu sông, em cuối sông” để rồi chết chung dòng chảy trước cao trào Dân chủ hóa toàn cầu ngày nay. Vì lẽ Cộng sản chưa bao giờ cho phép Phật giáo, kể cả Phật giáo Quốc doanh, thiết lập đại học tư nhân. Cái mà Thát-Sỹ ba hoa gọi “đại học Vạn Hạnh rồi Khuông Việt” để thu tiền bỏ túi, thực tế chỉ là HỌC VIỆN PHẬT GIÁO QUẢNG ĐỨC tại phía Nam thành phố Già Hồ mà Cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt cùng Lê Mạnh Thát tới khai trương và trồng cây Bồ Đề hôm 17.7.2006 khi bế mạc Hội thảo Phật giáo trong thời đại mới, cơ hội và thử thách của Thát-Sỹ.

Một khi không phủ nhận được Giáo Chỉ 09/2007 là giả, Bát quần tỳ kheo Thích Tín Nghĩa thời Xã Nghĩa lại cố tình giải thích sai lệch tinh thần giáo chỉ 09 với ý đồ bức tử nó bằng mô hình lập ra nhóm Về Nguồn gây nên cảnh một tổ chức trong một tổ chức.

2.2. Làm văn hóa, Giáo dục thuần túy

Dưới vòm trời XHCNVN, đảng cộng sản Việt Nam chưa bao giờ chấp nhận bất kỳ một tổ chức, đảng phái nào có mặt độc lập ngoài tổ chức đảng cả, điều 4 hiến pháp CHXHCNVN đã minh định như thế. Cao trào đấu tranh dân chủ, dân tộc đã đỗ ra biết bao công sức mà cộng sản vẫn khăn khăn không bỏ điều 4 Hiến pháp. “Bỏ điều 4 Hiến pháp là tự sát” (Chủ tịch Nguyễn Minh Triết). Ngay cả tôn giáo, nếu muốn có mặt cũng phải ép mình theo cơ chế Tổ chức ngoại vi của đảng thì mới cựa quậy được trong khuông khổ luật pháp. Mà luật pháp XHCNVN thì chưa hội nhập công ước Quốc tế. Cho nên mọi hệ lụy dân tộc, tôn giáo do từ XHCN thì từ người dân đến nhà tu chỉ biết từ Chịu Đựng nầy tiếp sang Chịu đựng khác theo kiểu: Bó rau muống cho hôm nay. Rồi cũng bó rau muống cho ngày mai và cũng bó rau muống cho muôn đời sau, chân dung toàn cảnh cái ăn, cái mặc của người dân XHCNVN 30 năm qua là thế đó.

Ấy thế mà liên danh Thát – Sỹ lại bắt bóng theo mô hình xây dựng Đại học Khuông Việt rồi biện minh là làm giáo dục thuần túy. Mặc khác thúc ép Viện Hóa Đạo đăng ký với nhà nước để được sinh hoạt GHTN rồi biện minh là từng bước độ chúng sanh cộng sản. Mà một khi áp lực Viện Hóa Đạo không thành thì kéo cả bầu đoàn, “gát trọ” cùng nhau từ chức, vận động thành viên còn lại từ chức, bao lần kêu gọi Hòa thượng Thích Thiện Hạnh, Chánh thư ký Việt Tăng thống, từ chức. Người như thế, Tâm như thế thì lấy cái gì để giáo dục cho thế hệ Tăng ni trẻ ngày nay?! Cái đầu như thế mà đứng ra lãnh đạo trong vai trò Giáo dục Phật giáo thì mầm non GH sẽ viễn mộng về đâu? Là nhân chứng pháp nạn XHCNVN 30 năm qua, chưa bao giờ tôi có niềm tin cộng sản để cộng tác với cộng sản dù là về mặt tôn giáo. Vì sao? - Xin thưa

GHPGVNTN Có Sẳn cả một hệ thống giáo sản từ Quảng Trị đến cà Mau mà nay cộng sản đã cướp mất rồi. Thế mà có cái ông cựu Phó Viện Trưởng Tệ Sĩ rao loa 4 phương trong ngoài nước đem tiền của về, xin nhà nước để dựng lên cơ sở khác. Ai đời trông chờ kẻ đốt nhà đến chữa cháy bao giờ. Thật là ấu trỉ, ngây ngô, hoang tưởng và ảo vọng !

Lãnh tụ nhóm Thân hữu già Hồ van-xin cộng đảng để được 30 mẫu đất xây Đại học Khuông Việt. So với toàn bộ giáo sản GHTN đã bị nhà nước cướp đi thì mãnh đất gọi là Giáo dục thuần túy được nhà nước ân sủng, ban cho kia, nó không hơn tấm thảm chùi nhà cầu toilet; Mà 30 mẫu đất kia cũng là hoang tưởng nốt vì nó thành hình trên cơ chế pháp lý MIỆNG. Hãy nhìn thảm trang Việt Nam Quốc Tự ngày nay, cơ sở tôn giáo, GHPGVNTN đã biến thành tụ điểm ăn chơi, du hí cho nhà nước thu tiền. XHCNVN là chỉ có Dollar, ngoài ra, tôn giáo, dân tộc, đất nước họ bán hết chẳng cần màn đến nữa. Giáo dục tôn giáo theo định hướng XHCN là thế đó. Hai Đại Thiền sư (cách gọi nâng bi của Phạm Công Thiện) Sỹ - Thát xin hãy tỉnh ngủ cho Tăng trẻ được sống còn, chứ cái kiểu Giáo dục như thế mà nằm trong tay hai Đại Thiền sư Sỹ - Thát thì tai vạ 3 đời nhà chúng em đấy, xin hãy tha cho tuổi trẻ chúng em.

Không phải cái đầu Mạnh Thát- Tuệ Sĩ không biết thế. Thế nhưng đem GH ngã giá với nhà nước, để được thì vinh thân phì gia, bằng như không được thì liên danh Thát – Sỹ có mất gì đâu nào? Phải nói rằng Từ Thân hữu già Hồ đến nhóm Về Nguồn đến nhóm Tăng ni Hải ngoại đều là mượn danh GHTN để bán đứng GHTN cho quyền lợi riêng mình. Vậy cái liên danh Thát- Sỹ kia đang về Nguồn nào? Và cho ai? Đó chẳng qua là mưu đồ của kẻ “ăn gian nhà đạo” mà thôi.

Thử hỏi, hơn 30 năm đấu tranh giải trừ quốc nạn dân tộc với Pháp nạn GHTN, Hai Thầy Huyền Quang và Quảng Độ quên mình cho GHTN còn đến ngày nay. Trong khi đó, liên danh Thát - Sỹ với lối hành xử một nữa Thầy tu, một nữa lưu manh như thế, thì họ là hạng, loại người gì? Xin hỏi cùng bốn phương hào kiệt. Cái cần quan tâm một bước nữa là liên danh Thát- Sỹ với chương trình Đại học Khuông Việt gọi là làm Giáo dục thuần túy kia, Hai đại Thiền sư dựa vào Nguồn nào?

Cơ chế Bộ giáo dục nhà nước, làm văn hóa, giáo dục là văn hóa Mác-Lê, giáo dục Mao-Hồ. Cho nên, làm văn hóa, giáo dục thuần túy theo loại hình Thân hữu già Hồ đó là “ra sức cày cho cộng sản gặt”, rõ ràng vậy thôi. Đó cũng là một cách đầu hàng cộng sản mà thôi. Tiếp đến, chiêu bài “Độ chúng sanh cộng sản” lại là trò hợm hỉnh gì nữa đây?

2.3. “Độ chúng sanh cộng sản”, đứa ăn mày mà ngỡ mình là Hoàng Đế.

Nhóm Về Nguồn Thích Tín Nghĩa lâu nay rao loa rằng GHPGVNTN “không độ chúng sanh cộng sản”, đây là một loại hình lý luận tai ác của đám lao nô cộng đảng.

Muốn độ chúng sanh cộng sản ư? Việc nầy không nói thì thôi, mà nói thì phải nói cho cạn tỏ ngọn nguồn, bàn thì phải bàn qua 5 tầng nghĩa huyền (ngũ trùng huyền nghĩa), qua cả 5 tầng cát thức (ngũ trùng Cát thức) nói cho liễu nghĩa thượng thừa, rõ thông chân tướng sai biệt. Độ sanh, nói cho đủ là Hoằng pháp độ chúng sanh. Theo nhà Phật độ chúng sanh có 3 nguyên tắc Quán Cơ không thể bỏ qua, đó là: hợp căn cơ (khế cơ), hợp thời thế (khế thời) và quan trong hơn cả là hợp giáo nghĩa (khế lý). Ở đây chúng sanh với cộng sản là 2 tự thể hoàn toàn khác nhau, không thể đánh đồng nhau được trừ khi tự dối mình và lừa thiên hạ.

Chúng sanh có Phật tánh còn nhất xiển đề (Đoạn thiện căn; loại chúng sanh thui chột mầm giống Phật, chưa chỗi dậy niềm tin Phật) thì không thể thành Phật (kinh Niết Bàn) , Cũng thế, chúng sanh có Phật tánh cho nên có thể độ được; còn cộng sản là loại người không có và không bao giờ tánh Phật chỗi dậy trong người cộng sản trừ khi họ “cải đạo”, trả thẻ đảng, cho nên cộng sản thì không thể độ được.

Cho nên độ chúng sanh là công hạnh khả thi còn hóa độ cộng sản là hoang tưởng. Lao đầu vào “vùng phủ sóng Đỏ” mà vênh váo độ cộng sản thì chẳng những là tự mình phải chuốc họa 500 kiếp làm chồn hoang (Vô Môn Quan, công án: Hóa kiếp chồn hoang) do kiến giải sai lầm mà trái lại còn để di họa cho 3 đời con cháu về sau nữa. Cho nên đứa ăn mày mà cứ ngỡ mình là Hoàng đế đó là tai họa; kẻ lao nô mà tham vọng làm Quốc sư cộng sản như Đại Thiền Sư Mai thôn thì chẳng những là đang lao nhanh trên vòm trời viễn mộng mà hơn thế nữa đang kéo theo cả đám tàn dư Về Nguồn để cùng nhau lạt vào sa mạc hoang tưởng thiên đường XHCN nữa. Nay đám lao nô Về Nguồn lại nhập nhằng chúng sanh với cộng sản chung sòng rồi đánh phèn la lên mà rằng: Hãy “độ” chúng sanh cộng sản. Đó là kiểu “cờ gian, bạc lận” trong tôn giáo. Cho nên tư duy theo loại hình độ chúng sanh cộng sản là tự lừa mình, dối người, là tự đánh mất mình, là hòa tan chứ không là hòa hợp. Cho nên với tà kiến thui chột kia: “Độ chúng sanh cộng sản”, đứa ăn mày mà ngỡ mình là Hoàng Đế. Bát quần tỳ kheo cùng đồ chúng Về Nguồn, Tăng ni hải ngoại, uống lầm thuốc rồi bạn ạ!

Với Đạo Sư Tuệ Sỹ, theo tên gọi hàm nghĩa có cái đầu Trí tuệ của bậc Thượng sĩ, Đạo sư, Vô thượng sư, Đại sư, Đại Đạo sư … thì khoan hay bàn chưa vội. Còn như Lê Mạnh Thát, tiến sĩ kiêm cư sĩ kiêm tu sĩ thì cho dẫu bằng cấp chất cao thay thảm trải đường đi chẳng nữa, trong khi đó việc làm lao nô cộng đảng kia, điển hình như việc xây dựng Đại học Khuông Việt, Tổ chức Quốc tế Phật Đản 2008 tại Việt Nam, thì đấy là cái việc bưng bô VC, với kiến giải như thế, có phải là Tri hay chưa? mà đã Tri thì có Chánh hay chưa, mà đã Chánh thì có Biến khắp cùng giai tầng sinh hoạt xã hội Việt nam ngày nay chưa; có hội nhập, hòa nhập cao trào Nhân bản Việt Nam, Cao trào Dân chủ hóa toàn cầu hay chưa, có là Chánh Biến Tri theo cương lĩnh nhập thế Phật giáo hay chưa. Ví như chưa thì đừng có hồ đồ gánh “cơm khô, gạo mốc” mà xuống núi để những mong “độ” chúng sanh cộng sản. Hay là đã tẩu hỏa nhập ma rồi vậy, thưa cùng 2 đại lao nô Thát – Sỹ Thượng nhân Thống soái già Hồ.

Không luận là mường, mán, mọi rợ, già trẻ, sang hèn, bình dân hay trí thức, dân dã hay vua quan, cho dù là được phủ chiếc áo “người về từ cõi chết” mà bố láo cùng thiên hạ được đâu. Chỉ có nhân cách, phẩm hạnh thanh cao mới là thước do đưa con người lên chốn tôn quí hay rớt xuống chỗ bùn nhơ tanh hôi mà thôi. Thất thời tướng lãnh đi cắt cỏ, giữ xe mà biết đau nỗi đau mất nước, mất nhà, nhân cách đó còn thơm cả vạn ngàn lần hơn so với đứa vang bóng một thời, từng là anh hùng không quân đã từng lái máy bay Bắc tiến mà nay luồn trôn cộng sản lại cao giọng: lái máy bay với lái buôn thì cũng vậy thôi. Nhân cách ấy quả là vào hạng: xú phương cũng một tiếng đồn. Như vậy, từ “làm Văn hóa Giáo dục thuần túy” đến “độ chúng sanh cộng sản” đều là Đầu Hàng Cộng Sản cả.

Đầu Hàng Cộng Sản Là Tự Tìm Cái Chết Trong Cao Trào Dân Chủ Tự Do, Là Đã Chết Trong Lòng Dân Tộc. Có vô vàn cái chết để mà chết. Đất nước lâm nguy, người chiến sĩ sa trường da ngựa bọc thây cũng là tự chọn cho mình cái chết. Nay Thích Tuệ Sĩ đã chết qua sự tâng bốc của nhóm tu xuất Tâm Huy, Vĩnh Hảo có dự phần của Nguyên Siêu, Tâm Hòa. Thật đáng thống hận vô bờ; tử tội Phạm Văn Thương, Lê Mạnh Thát không chết trước tòa án XHCNVN ngày 30-09-1988 theo cách

Máu ai đỗ xuống đất nầy,
Để cho đạo pháp đêm ngày nở hoa.

Mà nay liên danh Thát- Sỹ đã chết trong lòng dân tộc Việt Nam do đầu hàng cộng sản thì với không ít người, đó là nỗi thương tâm nào hơn.

2.4. Lãnh Tụ Thân Hữu Già Hồ Tuệ Sĩ - Mạnh Thát Đã Chết Trong Lòng Dân Tộc Việt Nam.

Vào cái thời “xuân Thu Chiến Quốc” Việt Nam của những năm 1975-85, có hằng ngàn người sa cơ vào nhà đá Chí Hòa mà trong số đó cũng có đến hàng tá người mệnh danh là Thủ tướng với Quốc trưởng của “đếm không xuể” các tổ chức phục quốc, lưu vong. Nhóm Lê Mạnh Thát – Phạm Văn Thương (Thát- Sỹ) cũng nằm trong diện nầy. Cho nên phải nói rằng thực chất của cái gọi là “người về từ cõi chết” của Phạn Văn Thương (tức Tuệ Sỹ) và Lê Mạnh Thát thì đó là do họ tự vấn thân cho một mưu toan thế tục chứ không do-vì GHPGVNTN mà ra. Thử hỏi, ngay giữa lòng địch, với một nhóm vài ba con “tép riu” như Lê Mạnh Thát, Phạm Văn Thương mà tham vọng “đổi đời” ra khỏi vòng cương tỏa của cộng sản được sao?

Thát thì có mộng làm Thủ tướng còn Thương thì khiêm cung hơn, chỉ mong chiếc ghế Vua đạo mà thôi. Phải nói quịt tẹt thêm một chút chỗ nầy là Phạm Văn Thương không đơn thuần muốn thế mà là do Thái Thượng Hoàng Trí Quang hiến kế. Đến khi vào nhà đá với viễn tượng “Việt Nam đêm giữa ban ngày” lại “sa bẫy vào tròng”, “mưa dầm thấm đất”, “anh hùng sa lưới mỹ nhân” cho nên Lê Mạnh Thát đã tự đặt mình theo quỷ đạo Hòa hợp XHCNVN từ lúc còn trong nhà tù, còn Phạm Văn Thương (Tuệ Sỹ) thì sau khi ra khỏi “bốn bức tường ủ rủ” của Hàm Tân-Phan Thiết thì lại lâm cảnh “mưa dầm thấm đất” nên cũng dần “đổi đời” theo kiểu “Ngược xuôi nhớ nửa cung đàn”.

Tham vọng vua đạo lộ ra, Hà Nội cũng đang đi nước cờ: GHTN không Huyền Quang -Quảng Độ. Hai mưu đồ lớn gặp nhau, Hà Nội không bỏ qua “mẻ lưới” béo bở, bèn vun tiền không giới hạn cho đám đặc tình Hà Nội nằm vùng hải ngoại tâng bốc Tuệ Sỹ lên hàng Đạo Sư rằng ghế Tăng thống GHPGVNTN đang dành cho Đạo Sư Tuệ Sỹ. Đó là chiến lược dùng “con chim sẻ mơ làm đại bàng nầy khống chế con đại bàng khác”; mượn tay nhóm Thát - Sỹ xóa sổ GHPGVNTN. Cho nên, lúc nào cũng thấy loáng thoáng bóng dáng Hạnh Mãn, Hạnh Toàn những đặc tình tôn giáo Bộ nội vụ (vốn là những ni tu xuất) luôn áp sát bước đi của Đạo sư Tuệ Sỹ trong những lúc “thời tiết bất thường”.

Làng Mai Nhất Hạnh tại Pháp theo chiến lược Hà Nội nên cũng rót tiền về cho Tuệ Sỹ. Bởi vậy cho nên những năm 2000 Tuệ Sỹ căn dặn các Thầy trong Viện Hóa Đạo “không nên liên lạc với Võ Văn Ái, vì liên lạc với vị Cư sĩ này sẽ mất lòng Nhất Hạnh” !

Hải ngoại, Ngoại vận, Trí vận, kinh tài vận cộng sản vun tiền không giới hạn vào cuộc mây mưa cho đám Siêu- Huy-Hòa- Hảo (Thích Nguyên Siêu, Tâm Huy, Thích Tâm Hòa, Vĩnh Hão) mở bày đủ loại hình yến, tiệc xênh xang mà tâng bốc “giấc mơ Trường Sơn” lên tận mây ngàn để từ một Thích Tuệ Sỹ Già Lam lên hàng Đạo sư Tuệ Sỹ Già Hồ; từ một “tài tử Dương cầm” xó xỉn trong giới thi ca bổng sau giấc nồng trôi lạt phiêu bồng bổng thấy mình có tên trong bản phong thần Đại Thi Hào của phương trời viễn mộng do Siêu- Huy-Hòa- Hảo làm thầy tuồng bao sái trọn gói mà ra nông nỗi thế.

Nhóm Siêu- Huy-Hòa- Hảo bị đặc tình giựt dây cũng hùa theo tâng bốc, những mong khi Thát - Sỹ lên Ngai “chín bệ” thì họ cũng có phần Tổng vụ nọ kia. Nhóm chính khách cơ hội cũng “ăn theo” hầu chia ghế đẩu trong Quốc hội mới khi Việt Nam đổi đời hay ít ra thì cũng có phần sơ múi như Tiên sinh Bùi Ngọc Đường đã từng “xì ra” cho bốn phương anh hùng được biết đó mà. Thế là thần tượng Đạo Sư Tuệ Sỹ được dàn dựng lên theo chiêu bài dùng Tuệ Sỹ xóa GHPGVNTN.

Bị “cuốn theo chiều gió” từ hải ngoại, do bốn phương tám hướng tác động, Đạo sư Tuệ Sỹ phiêu bồng lên chín tầng không, hành xử tiếm vị, lạm quyền, làm áp lực lên hai Ngài Huyền Quang – Quảng Độ trong nhiều năm qua. Đại hội Nguyên Thiều 2003 là bước nhảy vọt trong lộ đồ quay lưng với GH, đi ngược lại con đường giải trừ pháp nạn và quốc nạn. Đạo sư Tuệ Sỹ đi từ mộng du nầy sang mộng du khác để đến đỉnh cao Viễn mộng lại cộng tác với Nhất Hạnh thực hiện âm mưu đảo chánh GHPGVNTN nhưng không thành. (http://www.tinparis.net/thoisu/1007_01_NhatHanhDaochanhbatthanh.html), điều nầy cũng có nghĩa là liên danh Thát – Sỹ đầu hàng cộng sản mà Đầu Hàng Cộng Sản Là Đã Chết Trong Lòng Dân Tộc Việt Nam. Cho nên Tử tội Phạm Văn Thương – Lê Mạnh Thát không chết trong nhà tù XHCNVN mà là Đã Chết Trong Lòng Dân Tộc Việt Nam.

Trong ván cờ pháp nạn nầy (1975-2007), ngày 18-10-1978 GHPGVNTN đã mất một con ngựa chiến là Thầy Thích Thiện Minh (Đỗ Xuân Hàng); 1988 GHPGVNTN lại mất một con ngựa bị thuần hóa là Thầy Thích Trí Thủ. Nay 2007 GHPGVNTN thua tiếp, lại hai con ngựa chột què không chết ngoài chiến trận mà lại chết trên mãnh đất hoang tưởng XHCN thì thống hận nào hơn. Chưa hết,

3. Bát Quần Tỳ Kheo Với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Mác – Lê – Hồ
3.1. Bát Quần Tỳ Kheo Thích Tín Nghĩa Thời Xã Nghĩa

Sau Thân hữu già Hồ tan đàn xẻ nghé, nhóm Về nguồn thu gom tàn binh lập ra Bát Quần Tỳ Kheo Thời Xã Nghĩa. Bát quần tỳ kheo, ngó trước trông sau thấy có: Thích Trí Chơn, Thích Chơn Thành, Thích Nguyên An, Thích Nguyên Trí. Thích Hạnh Đạo, Thích Tín Nghĩa, Thích Thắng Hoan, Thích Nguyên Lai. Nhóm nầy tôn Thích Tín Nghĩa lên hàng chủ soái, nêu cao ngọn cờ lao nô cộng đảng, danh đề: Chơn – Thành – An – Trí – Đạo – Nghĩa - Hoan – Lai. Bát Quần Tỳ Kheo Thời Xã Nghĩa là chỗ dựa cho nhóm Về Nguồn dự kiến lập ra Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Mác- Lê- Hồ tiếp tay cộng sản theo chiêu bài Dùng Giáo Hội đánh Giáo Hội , tiếp tục xóa sổ GHPGVNTN hải ngoại.

3.2. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Mác- Lê- Hồ

Tàn bình Thân hữu già Hồ tuy tan tác nhưng Bát Quần Tỳ Kheo Thích Tín Nghĩa Thời Xã Nghĩa đã “nhắm mắt đưa chân” cho nhóm Siêu- Huy-Hòa- Hảo cầm tay bút ký mà ra Tâm Thư bát nháo, mong dàn dựng ra cái gọi là Giáo Hội cắc kè bông gì nữa đây để họ tiếp tục lừa đời, dối đạo. Nhóm Về Nguồn tiếp tục lạm dụng niềm tin của những tín đồ nhẹ dạ, cả tin, niềm tin giải trừ Quốc nạn dân tộc với pháp nạn tôn giáo của họ đã bị lừa. Đến khi vỡ lẽ ra thì người tỵ nạn hải ngoại mới thấy mình đỗ tiền của, công sức cho đám giáo gian Siêu- Huy-Hòa- Hảo mở rộng cơ sở kinh tài cho Hà Nội. Tổng hành dinh Pháp Vân Casino Canada là cái nôi kinh tài của cộng sản, là chi bộ của Mai thôn trong “đường bay” của Hạnh - Phượng. Cho nên, tiếp tay cho nhóm Về Nguồn Thích Tín Nghĩa là kéo dài pháp nạn và quốc nạn Việt Nam vậy.

Thử hỏi, Về Nguồn là về nguồn nào? Nguồn Mác-Lê-Hồ chẳng? Còn nguồn Mai thôn thì đã cháy - khô - cạn từ khi đoàn thê tử Nhất Hạnh về Việt Nam 2007 lận cơ. Tội cho đồ chúng Nhóm Tăng ni hải ngoại. Hạnh-Phượng Mai thôn cháy tiêu sự nghiệp cuối đời sau 2lần về Việt Nam, đó là chuyện của gánh hát bội làng Mai. Hà cớ chi Tăng thân lại tung tro hồng sang Thân hữu già Hồ chúng em để Nguồn nay đã khô cạn rồi, còn đâu nữa mà về. Họa chăng là còn suối Lênin ở thát Bản Dốc thì may ra. Thương thay! cho Thân hữu già hồ, Thân đà qui Thục rộng miệng phò Ngô.

Lãnh tụ Thân hữu già Hồ gồm liên danh Thát – Sỹ, nay thử nhìn lại mà xem.

Thượng tọa Phạm Văn Thương (Tuệ Sỹ) thì với kiến giải:

Anh ôm giấc mộng đi hoang
Biết đâu mà kiếm trăng ngàn cho em.

Còn Tiên sinh Lê Mạnh Thát thì thuộc nằm lòng bách khoa toàn thư của Karl Marx khi ứng dụng câu “chỉ có súc vật mới quay lưng với đồng loại để chăm chút cho bộ lông của mình” ngay từ khi Lê tiến sĩ còn nằm trong “cửa Cộng sân Sản” (4 phương hào kiệt chớ lầm là cữa Khổng sân Trình mà oan cho ba họ nhà Lê tiến sĩ mà tội nghiệp) trong nhà tù Phan Thiết đó mà. Thêm một bước nữa để thấy biết,

Trong chúng ta, có dịp về thăm lại quê hương, dành một ít thì giờ dừng chân đến “thảo am” của tiên sinh Lê Mạnh Thát để gọi là Cung nghinh cẩn Bạch một vài việc “nữa đời nữa đạo”, một nữa thầy tu một nữa điếm đàn để thưởng thức thiên hạ sự. Thì bảo đảm với quí anh hùng hào kiệt là thảo am của Lê tiên sinh thật ra là có gì đâu, chỉ vỏn vẹn một biệt thự bốn tầng, có vườn xoài thơ mộng, có hồ tấm cao cấp, lại còn khuyến mãi thêm vài ba bông hoa non trẻ mượt mà phục vụ 6 thời sáng tối và còn có “quỷ đen” đỗ vào trong bank từng quí nữa, ôi thôi, thật là chuyện một ngàn lẻ một đêm.

Phạm Văn Thương - Lê Mạnh Thát là thế: Sống quay lưng với đồng loại chỉ để chăm chút cho bộ lông của mình, đó chẳng những là loại xúc vật (theo Marl) mà hơn thế nữa cuộc sống Hồng Lâu Mộng như thế thì quả là quá xa lạ với cương lĩnh GHPGVNTN. Thật vậy, Không thế có được một Dân tộc lầm than trong một GHTN hưng thịnh; Cũng không thể có được một GHTN huy hoàng trong một Dân tộc khổ đau bởi vì “Giáo-Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không đặt sự tồn tại của mình nơi nguyên vị cá biệt, mà đặt sự tồn tại ấy trong sự tồn tại của nhân loại và dân tộc”. (Hiến chương GHPGVNTN, lời mỡ đầu, bản in 1971, VHĐ). Và phải nói rằng chỉ có “Một Đạo Phật sinh động trong một Dân tộc Việt Nam Phục hưng” mà thôi (tôn chỉ của Tạp chí Vạn Hạnh do cố Hòa thượng Thích Đức Nhuận chủ trương).

Trong khi Dân- Nước còn lầm than cơ cực như XHCNVN hiện nay: Con gái Việt đảng đem ngã giá trên chợ người quốc tế. Cột mốc biên giới thì “xuất khẩu” cho Tàu; Dân oan chiếu đất màn trời dưới khủng bố, trấn áp của bọn đầu gấu, thú hai chân… Thế mà Hai đại Thiền sư Thân hữu già Hồ “mũ ni che tai” như thế, thử hỏi có đáng vào hàng mô phạm chi sư hay không? Một khi Đại học Phật giáo mà được lãnh đạo bởi Hai mẫu người như thế thì cả thế hệ Tăng trẻ Việt Nam đi về phương trời viễn mộng nào đây? Về nguồn nào đây?

Dùng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Mác- Lê- Hồ để triệt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là con đường Bát quần tỳ kheo Thích Tín Nghĩa đang đi mà vật cản bước tiến XHCN hóa GHPGVNTN lâu nay đó là Phòng thông tin Phật giáo Quốc tế IBIB. Cho nên,

Lâu nay dưới sự chỉ đạo của Bắc bộ phủ, từ Giao Điểm đến Nhóm Phật giáo Vì Dân Tộc đến Thân hữu già Hồ rồi Nhóm Tăng ni Hải ngọai đều khác miệng chung lời, họ cho ông Võ Văn Ái là ăn phân NED. Thưa cùng Bát quần tỳ kheo Thích Tín Nghĩa thời xã Nghĩa. Cho dù có ăn phân NED mà Bảo vệ quyền làm người Việt Nam, mà phò GHPGVNTN qua cơn pháp nạn già Hồ hiện nay thì thanh sử Hồng Bàng cũng nêu danh thiên cổ. Bằng như ai đó ăn cơm Phật, mặc áo Phật, ở nhà Phật mà tụ tập, rủ rê nhau lập Hội Về Nguồn, dựng lên nhóm Thân hữu già Hồ để ly khai GH đứng riêng một trời; một tổ chức trong một tổ chức để bán đứn

© 2016 About Us | Terms & Conditions